Vào một buổi chiều thứ sáu nắng đẹp, khi em chơi bóng rổ, bạn chị chỉ tay về phía em và từ đó, chị luôn ngắm nhìn những lúc em chơi bóng rổ, bóng đá, cầu lông,... Cho đến một ngày, bạn chị nói với em rằng chị thích em nhưng em phũ phàng đáp lại :"Thì kệ chị ý". Lúc ấy tưởng chừng như mình không sao và quyết quên đi em nhưng thực ra trong lòng chị cảm giác có một chút khó chịu. Từ đó, mỗi khi chỉ cần lướt mắt qua là nhìn thấy em, chị cảm thấy rất bực mình nhưng càng ngày, chị càng cảm thấy mình quan tâm em nhiều hơn trước. Thời gian chị ghét em ngắn nhỉ? Nó chỉ kéo dài được có một tuần thôi. Cứ ngỡ rằng mình sẽ ghét em mãi mãi nhưng ai ngờ chị càng cố gắng ghét em thì tình cảm đối với em lại càng thêm lớn. Em có biết rằng thứ hai tuần này là sinh hoạt giấy cờ của lớp em nhưng em lại nghỉ học. Khi đó, chị cố tỏ ra rằng mình rất vui nhưng trong lòng cảm thấy mình có chút lo lắng cho em. Thứ năm vừa rồi là sinh nhật chị, chị đã ước rằng em sẽ đi học nhưng không hề thấy bóng hình của em ở đâu, chị rất buồn. Hôm nay, lớp em thi đấu bóng đá, chị đã cổ vũ cho lớp đối thủ của em vì chị vẫn muốn cho bạn mình biết rằng chị ghét em nhưng mỗi khi lớp em đá vào, chị đã tự mừng thầm trong lòng. Cả sáng hôm nay nữa, lúc đi đến cổng trường, thấy em đang mua đồ ăn, chị đã mừng thầm trong lòng vì cuối cùng em cũng đã đi học. Có lẽ, lúc trước chị thích hình dáng của em nhưng bây giờ, chị phát hiện ra rằng bản thân mình thích những lúc em chơi bóng rổ, thích cả những quả úp rổ của em, thích nhìn em cùng bạn chơi bóng đá, thích cái cảnh em bắt bóng đặc biệt ngầu,... Tuy em không đẹp trai nhưng chị vô cùng, vô cùng thích em, chị muốn cả thế giới này biết rằng :"CHỊ THÍCH EM" nhưng bản thân lại không có đủ dũng khí để nói cho em biết, chị sợ sẽ có một ngày em thuộc về người khác...
Dành cho em
VLAL
- Hà Nội, 21/12/2018 -