Muốn viết để nhớ, sợ sẽ quên giây phút này. Vì trong lòng cảm thấy rung động với những câu chuyện, những chuyện tình dù dễ dàng hay khó khăn cuối cùng đều có kết quả tốt đẹp đó. Mong mn sẽ chân trọng. Khi mệt mỏi muốn buông tay thì hãy nhớ tới khi bắt đầu mình cũng đã từng điên cuồng theo đuổi, kiên trì tiến tới hay cố chấp không từ bỏ. Yêu là tùy vào suy nghĩ từng người mà có định nghĩa khác nhau, chỉ là 1 lần gặp thoáng qua, chỉ là những điều rất giản đơn hay là từng chút tích cóp theo thời gian nhưng đến cuối chẳng phải đều hy vọng ở bên người mình yêu thương sao? Bất kể bạn là ai, tính cách có như tnao, khi gặp được người đáng để bạn yêu bạn đều xứng đáng có cơ hội nắm lấy, chỉ là có người nắm bắt đc cũng sẽ có người bỏ qua. Đừng tiếc nuối, bởi 2 chữ duyên phận. Biết đâu người thực sự bên bạn vẫn chưa xuất hiện. Dù sao vẫn chỉ mong những người có tình sẽ đc đáp lại. Còn nếu chưa có thì chỉ là chưa tới thời điểm thôi, suy nghĩ lạc quan lên. Rồi điều gì cần đến sẽ đến. Chờ đợi cũng kphai quá tệ đâu, như tôi vậy, đến giờ chưa yêu ai chẳng phải để chờ đợi 1 ng thôi sao?? Nếu phương hướng a ấy k đc tốt tôi nguyện chờ...