DollWind

Ngày gió
          	Mang anh đi
          	Rời khỏi nỗi thương đau này
          	Mưa trong mắt anh chưa bao giờ tạnh
          	Chuyến tàu xa dần 
          	Anh xa dần
          	Những ngày nắng xa dần
          	Trái tim anh ngày một lạnh lẽo
          	Gió chẳng thể thổi thêm làn gió nào
          	Nắng chẳng thể sưởi ấm trái tim anh
          	Anh như căn nhà gỗ nhỏ
          	Giữa rừng xanh sâu thẳm
          	Giữa trời tuyết băng giá
          	Anh cuộn tròn trong chăn bông
          	LẠNH.
          	- Doll Wind -
          	

DollWind

Em rời đi
          	  Gió cũng mang anh đi khỏi miền ký ức
          	  Rời khỏi nỗi đau mất em này
          	  A đi trên chuyến tàu cuối cùng
          	  Trời không mưa 
          	  Anh không khóc
          	  Nhưng trong mắt anh mưa chưa bao giờ ngừng
          	  Anh khóc trong trái tim
          	  Anh không còn thấy nắng
          	  Trái tim anh ngày một đóng băng
          	  Gió cùng nắng chẳng thể sưởi ấm con tim anh
          	  Anh giống như một căn nhà gỗ
          	  Theo tháng năm dần cũ kĩ
          	  Một căn nhà đơn độc giữa rừng non sâu thẳm
          	  Giữa bầu trời tuyết chẳng bao giờ ngừng rơi
          	  Anh cuốn chăn bông dày qua những ngày đông không bao giờ hết
          	  Dù cho quấn thật dày đến vã mồ hôi anh vẫn thấy lạnh
          	  LẠNH Ở TRONG TIM ANH
          	  - Doll Wind -
Reply

ConMoHen

Bạn ơi có đăg full truyện thứ nữ hữu độc k thế?
          

ConMoHen

Bạn ơi đăng truyện tiếp y
Reply

DollWind

Ngày gió
          Mang anh đi
          Rời khỏi nỗi thương đau này
          Mưa trong mắt anh chưa bao giờ tạnh
          Chuyến tàu xa dần 
          Anh xa dần
          Những ngày nắng xa dần
          Trái tim anh ngày một lạnh lẽo
          Gió chẳng thể thổi thêm làn gió nào
          Nắng chẳng thể sưởi ấm trái tim anh
          Anh như căn nhà gỗ nhỏ
          Giữa rừng xanh sâu thẳm
          Giữa trời tuyết băng giá
          Anh cuộn tròn trong chăn bông
          LẠNH.
          - Doll Wind -
          

DollWind

Em rời đi
            Gió cũng mang anh đi khỏi miền ký ức
            Rời khỏi nỗi đau mất em này
            A đi trên chuyến tàu cuối cùng
            Trời không mưa 
            Anh không khóc
            Nhưng trong mắt anh mưa chưa bao giờ ngừng
            Anh khóc trong trái tim
            Anh không còn thấy nắng
            Trái tim anh ngày một đóng băng
            Gió cùng nắng chẳng thể sưởi ấm con tim anh
            Anh giống như một căn nhà gỗ
            Theo tháng năm dần cũ kĩ
            Một căn nhà đơn độc giữa rừng non sâu thẳm
            Giữa bầu trời tuyết chẳng bao giờ ngừng rơi
            Anh cuốn chăn bông dày qua những ngày đông không bao giờ hết
            Dù cho quấn thật dày đến vã mồ hôi anh vẫn thấy lạnh
            LẠNH Ở TRONG TIM ANH
            - Doll Wind -
Reply