DuaHau0910

ngỏu ngỏu ngỏu

DuaHau0910

Mơ thấy Ân đọc sech?? V bữa trước mơ thấy Ân đi đa'i xong Vu đi theo đã đành :))) Thoại sốc tâm lí vl "ngài không thể đi đa'i cùng thần được" "sao lại không?" "Thần đứng đa'i nên ở đâu chẳng được" "vậy thì ta ngồi đa'i bên cạnh ngài"

DuaHau0910

Nvs mẹ nó rộng lắm bro, bồn cầu kiểu j cũng có, cũng có nc nữa, t vào đấy t ngồi được cả ngày, chẳng lẽ vì t ở trỏng mà bây chọn đi ra ngoài đường đa'i...?
Reply

DuaHau0910

Vl t thấy nhà vs ở đó cx ok mà sao lại đa'i ngoài đường ??? 
Reply

DuaHau0910

10/03/2025 - 16/03/2025: TUẦN LỄ CÁI LZ JZTR

DuaHau0910

thứ 7: dậy hơi trễ do không có điện thoại báo thức, chưa ăn cl gì thì đau bụng, xém trễ giờ học Địa; vào lớp Địa thì giáo viên bận, ngồi cười hết bà tiết đôi, về nhà đói điêng, ngủ mê man đến chiều mơ thấy mình bị bán sang Cam không làm việc thì bị chích điện đến điếng cmn người ಠಿ_ಠ
Reply

DuaHau0910

thứ 2: thời tiết thay đổi, bắt đầu có triệu chứng tái bệnh viêm xoang, thức khuya cố làm bài tập văn trong khi bản thân không thở được
            thứ 3: phát sốt ngay sáng, vẫn phải làm văn vì tối qua chưa xong, không có thuốc, xuống phòng y tế trường xin thuốc nhưng chỉ đỡ được một hai tiết đầu, tới tiết ba tư lại lên nhiệt; phát hiện lần đầu tiên làm bài thường xuyên môn Lí dưới trung bình; giáo viên môn Lí đồ sát gần hết đứa trên trung bình vì nghi ăn gian (chúng ló ăn gian thật và bị trừ điểm nhưng có vài đứa thoát); thi thể dục, sắp ngất mje ra sân nắng vcd nhưng vẫn cố tập để thi, may là đậu; làm kiểm tra Toán đột xuất, đề cũng tương đối nhưng mình quá đuối để làm đúng mức mình có thể; bài tập văn vẫn còn, nhưng quá mệt để làm- 
            thứ 4: Kiểm tra thường xuyên GDKTPL, khá chill, đề dễ nhưng vẫn đang lú bệnh nên không được tuyệt đối; kiểm tra thường xuyên GDKTPL nhưng là đột xuất, đề cũng dễ, nhưng lên cơn đau tim, thở bằng mồm cả buổi; mất 1 tiếng rưỡi để làm bài tập vôn lằn lúc nghỉ trưa và may là kịp nộp
            thứ 5: Lại chưa xong bài tập văn (bài mới), thức khuya dậy sớm để làm, đã thế còn quên mang thuốc lên trường để uống; Gv môn Lí lại đồ sát cả lớp; hôm nay nhẹ nhàng hơn các ngày khác
            thứ 6: Đã thoát khỏi bài tập vôn lằn nhưng hôm nay vẫn có tiết; quên mang tài liệu môn Anh, đã thế còn ngồi bàn đầu; đi học Sử thì làm rơi điện thoại, hỏng màn hình, hết biết làm gì
Reply

DuaHau0910

không phải tôi không muốn viết, mà mỗi lần tôi có cảm hứng- tôi tích cực- tôi yêu đời- thì đời quật tôi đau chết mẹ ----
          Nên là thấy tôi chán đời thì tức là tôi đang cầu cuộc sống bình thường

DuaHau0910

hohooo tôi đủ tuổi vẽ người không mặc đồ rồi mà... chỉ là không đủ điều kiện để sửa điện thoại...
Reply

DuaHau0910

vc muốn vẽ quá.... điện thoại hỏng bà nó r...
Reply

DuaHau0910

bài vở với chả vẽ với hơi xung nên có lẽ phải lâu lắm mới có idea cho truyện (*゜ー゜*)Thề mă Kiều Thê đặt mục tiêu còn 4 chương, mà k biết xử lí drama sao, chốt được phản diện nhưng chưa chốt được lí do làm phản diện với cả sơ yếu lí lịch, sự liên quan giữa một số nhân vật chưa có đào sâu như Tô Kiều hay Tống Vận, Cơ Giao, Vu Hựu này kia. Ước gì có người bình luận nhiều chút 

DuaHau0910

ấn tượng mạnh với trai tóc dài đến mức cùng 1 cái mặt, để tóc ngắn thì thấy bth, để tóc dài cái là bồ tôi người yêu tôi ghệ tôi chồng tôi vợ tôi (。_。) phải là tóc dài tới mung hoặc ngang lưng thì mới thấy ưng, chứ dài tới vai chưa đủ đô :)))

DuaHau0910

mấy em gái thì tùy, thường là gái tóc 2 chùm hay 2 búi gì đó
            best gu màu mắt xanh lá ( •̀ ω •́ )✧ vô cùng yêu xanh lá, đàn bà hay đàn ông cũng được, rất yêu xanh lá~
Reply

DuaHau0910

Tại sao nói: Tác giả ngày càng giống nhân vật trong tác phẩm của mình? 
          Đối với Dưa, nó đơn giản là: tác giả cần đặt mình vào hoàn cảnh nhân vật phải trải qua để viết ra những câu văn phù hợp và chân thực nhất, hợp lí nhất, như thế mới thu hút được độc giả, biến câu chuyện trở nên gần gũi hơn. Có nhiều tác giả có xu hướng dùng hình mẫu của mình hoặc hình mẫu lí tưởng để đặt cho nhân vật, điều này sẽ làm cho họ và nhân vật của mình có sự giao thoa. Văn chương con chữ đều từ đời sống mà ra, có rất nhiều câu chuyện được viết nên từ những gì con người từng trải, ngoài có trí tưởng tượng phong phú ra, việc bám vào những gì mình từng trải là một cơ sở, một kiểu để viết nên một câu chuyện. 
          Nếu nói "tác giả ngày càng giống nhân vật họ tạo ra" thì có vẻ không đúng lắm, vì nhân vật đó từ đầu được họ tạo ra, ít nhiều sẽ có một vài đặc điểm giống họ. Trong quá trình sáng tạo, để giúp nhân vật có chiều sâu và sắc sảo, tác giả có thể sẽ dùng bản thân để làm mẫu. Không chỉ có tác giả đang tiến tới thiết lập nhân vật, mà nhân vật để có chiều sâu cũng đang được tác giả viết sao cho có phần tựa như tác giả. Hai bên đều đang quyện vào nhau, chứ không phải chỉ có một bên trở nên giống bên còn lại.