EmmaJordanDarling

There's pain. Life hurts. There's a thousand things you think you don't deserve. Our hope is lost. When you spend it all, but can't beat the odds.
          	
          	I bet you don't curse God.

babyinek

chào cậu, tớ là jul đến từ @fridaynightTeam // hiện giờ team tớ đang tổ chức một event nho nhỏ dành cho review-er. tớ hi vọng có thể thấy cậu góp mặt cùng bọn tớ. tớ cảm ơn.

EmmaJordanDarling

@reversenights Cảm ơn cậu đã giới thiệu event đến tớ nhé, tớ sẽ xem xét nha. Chúc cậu tối vui ^^
Ответ

EmmaJordanDarling

There's pain. Life hurts. There's a thousand things you think you don't deserve. Our hope is lost. When you spend it all, but can't beat the odds.
          
          I bet you don't curse God.

EmmaJordanDarling

Viết xong "Water Fountain" tự dưng thèm viết truyện trinh thám quá, nhưng sợ viết không hay. Hừm... Trong đầu mình giờ cứ hiện lên hình ảnh một anh trai đội trưởng đội cảnh sát đẹp trai tóc đen bất cần đời nghiện thuốc lá. Anh mang trên lưng bóng tối không bỏ xuống nổi, vẫn một lòng hướng thiện đi về phía ánh sáng.
          
          Vụ án đầu tiên mình muốn viết về gánh nặng của kỳ vọng.

--salt

Xin chào! 
          
          Chợ dưa đã quay lại và sẵn sàng cho lần tuyển thành viên thứ 3!
          
          Sau một thời gian hoạt động, Chợ dưa chúng tớ muốn phát triển thêm một số mảng mới đồng thời tuyển thêm thành viên cho chợ. Những mảng chúng tớ muốn tuyển thêm gồm có: 
          
          •	Review: 5 người 
          
          •	Write: 4 người 
          
          •	Beta: 3 người 
          
          •	Design: 2 người 
          
          • Pr: 2 người
          
          Ngoài ra chợ dưa chúng tớ muốn thử sức với mảng trans và hiện tại chúng tớ cần sự giúp sức của các editor cũng đang cần một mái nhà ấm áp trên mảnh đất màu cam này. Chợ hiện tại cần 5 người cho mảng này:
          
          •Editor Hán-Việt: 2 người.
          
          •Translator Anh-Việt: 3 người. 
          
          Xin lỗi vì đã làm phiền ạ!
          @-wearewatermelon

_-theA-_

это сообщение может быть оскорбительным
Unfollow me u fucker ::<

_-theA-_

I'm 'bout to be very problematic and I don't want u to see it
Ответ

EmmaJordanDarling

"Trường Ca phi ngựa nhanh như tên bắn, chẳng màng khói lửa sau lưng, chẳng màng gió đêm cuồn cuộn trước mặt.
          
          Dẫu đã cố tuyệt tình, nàng vẫn không đành lòng. Mười năm trước, thiếu niên nhiệt huyết, cùng cạn một chung rượu say, Đế Quân trong cơn mơ màng không phân rõ thật giả thế mà bắt được tay nàng, hơi thở đẫm mùi rượu nhưnv ánh mắt lại sáng như sao: "Trường Ca, tứ hải bát hoang, cửu châu lục giới, ngươi có nguyện bình định chúng cùng ta?"
          
          Lời nói khinh cuồng tuổi trẻ, bâng quơ mà nặng tựa ngàn cân. Trường Ca khi ấy cũng đà ngà ngà say. Nàng trở tay nắm chặt bàn tay Đế Quân, mỉm cười kiêu ngạo: "Ta nguyện cùng quân, đến chết không hối."
          
          Chuyện cũ thoảng qua như mây khói, thở dài một tiếng hồng trần đã tan. Trường Ca ngồi trên ngựa mà lòng như lửa đốt, vừa muốn đuổi kịp, vừa muốn quay ngựa lại mãi đi xa.
          
          Duyên của nàng với Đế Quân, chỉ có thể nói là thiếu một chút nữa.
          
          Khi nàng đến nơi, quân doanh đã nhổ, đoàn người đã đi được một đoạn. Trường Ca thắng ngựa gấp, nhảy xuống, ngẩng đầu nhìn. Trên tường thành, một bóng người mặc giáp đang đứng nhìn về chiến sự phương xa. Người ấy đã thắng, thiên mệnh cũng đã nằm trong tay, thứ mà người ấy đang ngắm nhìn, chính là nốt nhạc đầu trong khúc ca khải hoàn.
          
          Đế Quân không hề nhìn thấy Trường Ca. Nàng thầm nghĩ, như vậy cũng tốt, đỡ phải nói lời khó xử. Nàng yên lặng nhìn người trên tường thành, bàn tay năm xưa từng nắm chặt lấy tay Đế Quân bỗng nhiên run lên.
          
          Người đứng trên tường thành, ta dưới thành ngẩng đầu. Trong mắt người có thiên hạ, trong mắt ta chỉ có người."

EmmaJordanDarling

"Lời hứa năm xưa, là thật. Hôm nay đối địch, cũng là thật. Trận này, nàng thua, Đế Quân thắng. Nàng thua bởi tâm kế, Đế Quân thắng bởi lòng người.
            
            Thân là bại tướng, lại một lòng muốn gặp đối thủ, Trường Ca cũng tự nhận mình là anh hùng hảo hán. Nhưng chỉ đến đây thôi. Đó cũng là lý do nàng tự gán cho mình đêm nay.
            
            Trường Ca mỉm cười, vẫn là nụ cười kiêu ngạo năm ấy. Nàng nhảy lên ngựa, phóng đi thật lặng lẽ. Lần sau gặp lại, nàng sẽ thắng.
            
            Khoảnh khắc nàng rời đi, bóng người trên tường thành cũng đi xuống. Trên đường xuống bỗng có thuộc hạ chạy tới hỏi han: "Đế Quân, ngài đã đợi được người chưa ạ?"
            
            Đế Quân lạnh lùng nhìn y, trên gương mặt không mang theo chút độ ấm nào, giọng nói cũng nhạt thếch, nào còn dáng vẻ thiếu niên ngông cuồng say rượu đêm trăng năm đó. Ngài đáp một câu, tựa như thở dài: "Đợi được, nhưng cũng không đợi được."
            
            Ta ngẩng đầu nhìn trăng sáng, lại chẳng nhớ nổi cố hương."
Ответ