KarrysRoysRi

- Tôi sẽ ra 1 fic chuyển ver hoàn vkook nhé <3 Có cặp nhân vật gì thì sẽ báo sau :v Thế thôi :v Có thể hài nhảm HE hài có thể không ngược vì đây là truyện của Ngữ Tiếu Lan San <3 Vậy thôi <3 Lịch thế nào sẽ công bố cụ thể sau <3

moonsetleee

Cũng muốn viết quá mà không có gì trong đầu. Cho xin một ý tưởng nào huhu?

KarrysRoysRi

@moonsetleee  ủng hộ fic chuyển ver của ta đi
Reply

KarrysRoysRi

@moonsetleee ngươi muốn viết ntn?
Reply

KarrysRoysRi

- Tôi sẽ ra 1 fic chuyển ver hoàn vkook nhé <3 Có cặp nhân vật gì thì sẽ báo sau :v Thế thôi :v Có thể hài nhảm HE hài có thể không ngược vì đây là truyện của Ngữ Tiếu Lan San <3 Vậy thôi <3 Lịch thế nào sẽ công bố cụ thể sau <3

KarrysRoysRi

List truyện của Ngữ Tiếu Lan San (em là fan ruột của chị Tiếu):
          1.Nhất niệm nhất sinh 
          2.Giang sơn như họa: Muôn hoa tàn phai biết nơi về
          3.Tổng tài khốc suất cuồng bá duệ
          4.Thời thượng tiên sinh
          5.Sổ ghi chép siêu sao
          6.Trò chơi tình nhân 
          7.Trời sinh một đôi
          8.Trúc mã kí sự bổn 
          9.Học trưởng nhạ bất khởi 
          10.Sau khi gặp mặt
          11.Khắp chốn giang hồ đều là kỳ ba
          12.Khắp chốn giang hồ đều là thổ hào
          13.Thổ phỉ công lược 
          14.Đế vương công lược 
          15.Huyết tộc dụ hoặc 
          16.Tử việt lan san
          17.Lâm lạc tịch chiếu
          18.Bán sơn yên vũ quá giang hồ

KarrysRoysRi

"Sống, không cần quá để tâm, càng để tâm, càng thấy chính mình thấp kém. Từ giờ trở đi, nên thông minh lên một chút, đừng dại đi hỏi người khác mình đối với họ có quan trọng hay không, họ có yêu thương mình hay không?.
          Nếu họ yêu mình, nhớ mình, họ tự khắc sẽ tìm đến mình mà nói, nhưng nếu câu hỏi xuất phát từ mình mà ra thì người ta sẽ kiêu ngạo mà tỏ ra lãnh đạm với mình. Không cần quá để ý ai, cũng không cần quá để tâm việc gì, cứ để nó theo tự nhiên, cái gì đến ắt đến, cứ bình tâm mà đối mặt. Thế giới này chính là như vậy."

KarrysRoysRi

[Khải Nguyên] Màu của hẹn ước
          Phần 1: Tôi tưởng tượng  #1
          Tôi tưởng tượng rất nhiều năm về sau, khi xem lại những khoảng khắc Khải Nguyên bây giờ, hai người ấy sẽ chỉ cười. Cười giữa muôn vàn chua xót.  #2 
          Tôi nghĩ về rất nhiều năm trước anh hỏi cậu 
          "Em đã từng thích ai chưa?" 
          "Em chưa"
          "Vậy anh cũng chưa" 
          Tôi tưởng tượng nhiều năm sau đó, hai người ngồi trước ống kính phóng viên hỏi "Hai người từng thích ai chưa?"
          VN "Đã từng"
          VTK "Tôi cũng vậy" 
          Tôi thực sự không biết lúc đó, người mà VN và VTK nhắc đến, có phải người mà chúng ta đang nghĩ đến hay không?  #3 
          Trưởng thành là phải trả giá cho tất cả. Một cái giá đắt của thanh xuân.
          Sẽ không còn ai buộc dây giầy cho cậu nữa.
          Sẽ không còn ai chọc anh cười nữa.
          Sẽ không còn ai để cậu bám tay vào balo đi giữa dòng người nơi sân bây đông nghịt nữa. 
          Cũng sẽ không còn ai để anh trêu trọc nữa. 
          Thanh xuân trôi qua nhanh, sự trả giá chính là những năm tháng không bao giờ trở lại.
          Tôi tưởng tượng rất lâu sau ấy, ca khúc "Hẹn ước bồ công anh năm ấy" mãi mãi là lỡ hẹn. #4
          Mùa hoa năm ấy, Vương Tuấn Khải gọi một cuộc đt cho Vương Nguyên 
          "Vương Nguyên, chơi có vui không?" 
          "Tiểu Khải, ở đây vui lắm, lễ hội rất náo nhiệt"
          "Ừ"
          Tôi tưởng tượng, thực ra lúc đó Vương Nguyên chỉ ngồi cách Vương Tuấn Khải một hàng cây, hoa bay trong gió. Cậu ngay đằng sau anh, anh gọi điện cho cậu. Cậu giả vờ ở nơi khác. Mùa hoa năm ấy rất đẹp, nhưng thực buồn. #5
          Thật may vì tất cả chỉ là "Tôi tưởng tượng....."
          Tôi đã nghe một câu: "Khải Nguyên thực ngọt.....ngọt đến bi ai"
          *Dành cho KNs

moonsetleee

Heyyy, người anh em viết fic đấy à?

KarrysRoysRi

@TrangBunSpB bố ta ko cho lên.Chaiyo!!Học giỏi nha.
Reply

moonsetleee

@ TrangBunSpB  sao không lên đc? ok cùng cố gắng
Reply

KarrysRoysRi

@TrangBunSpB Thanks.Chaiyo!!!! Chúng ta cùng cố gắng.Êu ngươi.Lúc nào rảnh qua đây chat vs ta nhé.
Reply