11.06.2023
Hôm nay là ngày thi cuối cùng rồi!!! Khoảnh khắc cô giám thị ra hiệu kết thúc, nói thật tớ có chút hụt hẫng. Chính là kiểu không tin được những năm tháng nỗ lực liền cứ thế mà hết rồi. Cả một năm nay, mà phải tính từ hè năm ngoái, chúng tớ luyện ngày luyện đêm, luyện văn học anh, lượng đề toán làm còn nhiều hơn số bát cơm ăn trong ngày. Cứ như thế, luyện đề dường như sớm đã trở thành một phần trong cuộc sống của tớ! Tớ lúc ấy thực sự rất đau đầu, rất mệt mỏi. Thế nhưng tớ cũng vô cùng hưởng thụ việc được bận rộn đó! Nói tớ thích luyện đề là giả đấy, nhưng tớ coi nó là một loại vui vẻ, khi làm đề tớ nghe nhạc, tớ chill chill!! Rồi cứ thế, ăn, ngủ và làm đề, thấm thoát một năm đi qua, đã đến những ngày tháng căng thẳng nhất. Chúng tớ bước vào giai đoạn chạy nước rút, tớ cũng áp lực hơn, nước mắt dễ rơi hơn, và cũng dễ cáu gắt hơn nữa. Tớ biết thời gian của chúng tớ chẳng còn nhiều nữa, thế nên chỉ cần 1s buông xuôi thôi thì cũng có khả năng bị bỏ rơi lại rất xa. Thế nên tớ không dám dừng lại, cứ thế chạy rồi chạy đến ngày hôm nay rồi. Vì hai ngày vừa qua, vì cuộc chiến sống còn ấy, tớ đã chuẩn bị 9 năm, là 9 năm không ngừng tôi luyện bản thân. Vì vậy, tớ không thể thua, càng không dám thua, càng sẽ không thua. Không phải là cố gắng hết sức, mà là nhất định phải thắng. Tớ không cách nào chấp nhận nỗ lực của bản thân không được đền bù xứng đáng, và trước hết, tớ phải làm cho phần nỗ lực này xứng với thành quả đã!