Linh__Nguyet

Hanaka Ayame ngước mắt nhìn bầu trời trong xanh không một gợn mây, bỗng chốc cảm thấy cuộc đời thật quá tẻ nhạt. 
          	Ăn, ngủ, làm việc, rồi lại ăn, lại ngủ, một vòng lặp kinh hoàng nhạt nhẽo từ ngày này qua ngày khác, gần như khiến nàng quên mất ý nghĩa của cuộc sống là gì.
          	Thụ thai trong tình yêu, sinh ra trong nỗi đau đớn và được nuôi dưỡng bằng thù hận, tựa như một bản nhạc đã được viết sẵn lời kết, cuộc đời nàng định sẵn sẽ trải qua vô số những chuyện đau thương mất mát, đau đớn biệt ly cùng sầu khổ bất tận.
          	Cầm ly nước lên uống một ngụm, Ayame thở dài một hơi, sương đen nhàn nhạt trong đáy mắt bỗng chốc tan biến không dấu vết.
          	Tựa như cam chịu, lại tựa như chấp nhận hiện thực tàn khốc, một lần nữa duỗi vai khởi hành.
          	Dù sao thì, con người ta ai cũng phải sống tiếp.

Linh__Nguyet

Hanaka Ayame ngước mắt nhìn bầu trời trong xanh không một gợn mây, bỗng chốc cảm thấy cuộc đời thật quá tẻ nhạt. 
          Ăn, ngủ, làm việc, rồi lại ăn, lại ngủ, một vòng lặp kinh hoàng nhạt nhẽo từ ngày này qua ngày khác, gần như khiến nàng quên mất ý nghĩa của cuộc sống là gì.
          Thụ thai trong tình yêu, sinh ra trong nỗi đau đớn và được nuôi dưỡng bằng thù hận, tựa như một bản nhạc đã được viết sẵn lời kết, cuộc đời nàng định sẵn sẽ trải qua vô số những chuyện đau thương mất mát, đau đớn biệt ly cùng sầu khổ bất tận.
          Cầm ly nước lên uống một ngụm, Ayame thở dài một hơi, sương đen nhàn nhạt trong đáy mắt bỗng chốc tan biến không dấu vết.
          Tựa như cam chịu, lại tựa như chấp nhận hiện thực tàn khốc, một lần nữa duỗi vai khởi hành.
          Dù sao thì, con người ta ai cũng phải sống tiếp.

ShiroYuuhi

Tại sao con người chỉ được sống một lần duy nhất?
          
          Tôi không tài nào hiểu được điều ấy. Cớ sao những thứ giản đơn bình thường nhất như cỏ, như hoa hay như những cơn mưa mỗi chiều mùa hạ đều có thể tái sinh cả ngàn, cả vạn lần nhưng con người thì không? Cớ sao chúng ta ngày ngày phải sống trong những ngày lo toan mệt mỏi về một mai bản thân không còn tồn tại trong cõi đời này nữa? Vạn vật đều xứng đáng được sống cơ mà, lí do gì khiến những người dịu dàng phải nơm nớp sợ hãi về một ngày bản thân không được gặp lại người mình yêu?
          
          Tôi cũng sợ lắm. Tôi chỉ mong thời gian dừng lại thôi. Nhưng thời gian nào có yêu thương ai. Nó cứ mãi trôi, mãi trôi như thế, để rồi đến một ngày tôi nhận thấy bản thân đã mất mát rất nhiều.
          
          Và tôi chạy, chạy trốn những điều ấy, bắt đầu một vòng lặp rất đỗi thân thương. 
          
          Để rồi một ngày kia, tôi đã hiểu...
          
          _____
          
          Xin lỗi vì đã làm phiền cậu, nhưng nếu cậu có hứng thú, mong cậu sẽ ghé qua fic của tớ ạ :3
          
          https://www.wattpad.com/story/333870553?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=ShiroYuuhi&wp_originator=RbDl%2FgHave3tUC6Og1WLjGv704igPDTKZlvoYEv2fo3hFKgCwXXw1gIsF54yahsHdKWKMSdP%2B24tKTuIPWioEIQxJD6aNZOVrctJ6%2FX5%2BvfriKclHFp%2Fx9HJvbviWY%2Bs

Linh__Nguyet

Bắt đầu sự nghiệp viết lách từ năm lớp 7 và chỉ viết vì đam mê, Nguyệt xin gửi lời cảm ơn tới tất cả những người đã ủng hộ mình tới ngày hôm nay. Năm mới đến, chúc mọi người sức khoẻ dồi dào, phát tài phát lộc, năm tháng bình an, mỗi ngày đều vui vẻ và nụ cười luôn rạng rỡ trên môi: 333.

Linh__Nguyet

Nhà em mới mở một Write shop nhỏ, cầu các con sen nếu có nhã hứng thì xin mời ghé qua lựa những bé quàng thượng xinh xinh ặ :333
          
          https://www.wattpad.com/story/311017169-%E1%97%AF%E1%96%87ite%E1%94%95%E1%95%BCo%E1%91%AD-%E1%92%AA%E1%91%8C%E1%92%AA%E1%92%AA%E1%97%A9%E1%97%B7y

Linh__Nguyet

@Lemonade-09 Của team mà má:)))
Reply

Lemonade-09

@No_name2k đù shop nhỏ luôn, xịn vậy =)))))
Reply