minyeon0606

Tôi cũng rất tiếc khi tôi dồn cả tình cảm của mình vào fic này nhưng khi tới đoạn bạn drop tôi thật sự rất thất vọng.. Tôi chỉ hy vọng bạn suy nghĩ lại và tạo lại những lý tưởng riêng và chung dùng cả tình cảm sự yêu thương để hoàn thành fic này xem như đó là món quà 1 fic cuối dành cả tình cảm của bạn dành tặng cho người bạn yêu mến.. Nói thật lòng tôi chưa bao giờ để lại 1 lời nói nào đến các author khác mà dài như vậy đây cũng là 1 phần tình cảm 1 lời nhận xét của tôi dành cho bạn và luôn mong chờ sự trở lại của bạn để tôi biết rằng đã thật sự đứng lên mà không vì những cái nhận xét ít ỏi mà gục ngã.. 

minyeon0606

Mình thấy có những author mới các bạn ấy dùng cả tâm huyết, tình cảm của mình vào để viết 1 one shot dù cái one shot này khi tui đọc nó trong đầu tôi lại suy nghĩ đây có phải là one shot hay không hay là bài tập làm mà cô giáo cho về nhà làm.. Nhưng mọi suy nghĩ đó tôi đều bị đánh bại tất cả vì tôi biết con bé đó nó đã cố gắng hết sức và toàn tâm toàn ý hoàn thành fic để dành tặng cho người mình thương yêu.. 

minyeon0606

Hmm!! Tại sao lại drop fic?? Ts không tiếp tục bày tỏ mọi cảm xúc vào fic này?? Ts lại có cái suy nghĩ gì không được nhìu người biết đến lại drop??Ts trong khi bạn có nhìu lý tưởng và bản thân bạn đã đầu tư rất nhiều vào cái fanfic này để rồi bỏ trống nó mà không truyền tải tiếp?? Ts lại để cho những người đọc 1 lần nữa thất vọng khi 1 bài fic mình đang đọc lại ngắt ngang và hồi kết chẳng có?? Tất cả mọi câu hỏi mình đặt ra cho bạn, tất cả đều có câu tl ở đây.. Bạn tính ngưỡng họ, bạn yêu mến họ, bạn dành tất cả tâm huyết vào fic này để tặng họ.. Vậy thì ts bạn không dùng hết tâm huyết còn lại của mình để hoàn thành chúng 1 cách trọn vẹn để dành tặng cho người mà bạn yêu mến.. Tôi chẳng phải author tôi chỉ là 1 người đi ngang qua fic này và tôi đã dừng chân ở đây để tìm tồi những cảm xúc đang bị thất lạc.. Tôi biết hầu hết những author sinh viên như các bạn vừa phải học vừa viết fic các bạn rất mệt mỏi khi phải dùng toàn bộ chất xám của mình để tìm cảm xúc để viết lên 1 câu chuyện do chính bản thân mình có lý tưởng về người mình yêu mến..

Meilicious

@ minyeon0606  Đầu tiên thì mình rất cảm ơn bạn vì đã nhắn tin cho mình dài như vậy, bày tỏ hết những gì bạn muốn nói và mình biết điều đó có nghĩa rằng bạn rất quan tâm đến mình và fic này. Mình biết khi đang theo dõi một fic nào đó mà author drop giữa chừng cảm giác vô cùng khó chịu, mình cũng từng trải qua điều đó nhiều lần nên mình hiểu điều bạn muốn nói. Bạn hỏi mình tại sao không tiếp tục bày tỏ cảm xúc vào fic này, thì mình xin lỗi, mình chỉ có thể trả lời rằng mình không thể nữa. Mình viết nên fic này dựa vào cảm xúc của bản thân, bởi lúc đó mình cũng đơn phương một người, mình nhận ra có thể hoà vào nhân vật để thay lời muốn nói, nhận ra có thể tình cảm của Hiếu Mẫn cũng giống như cảm tình mình dành cho 1 người. Nhưng bây giờ mình ko cảm nhận được điều đó nữa, mình ko còn thương người đó nữa, Hiếu Mẫn cũng chẳng còn ở bên Trí Nghiên như ngày xưa. Có thể bạn sẽ hỏi mình sao biết chắc như thế, sao nghĩ vớ vẩn thế? Mình chỉ có thể trả lời rằng mình cảm nhận được như vậy. Chỉ vậy thôi. Và khi đó thì mình ko thể tiếp tục một câu chuyện mà cảm xúc không còn nữa. Những lý do mình đã chia sẻ đều là thật nhưng trên hết, cảm xúc không còn như xưa chính là lý do chính khiến mình drop truyện. Mình ko hề muốn như vậy, mình rất muốn viết tiếp. Chỉ là mình không viết được. Vậy nên mình mong bạn có thể hiểu được cho mình, hiểu được sự bất lực của mình và nếu có thể mong bạn hãy tiếp tục chờ đợi cho đến khi mình lấy lại được cảm xúc của ngày xưa. Nhưng nếu ko chờ được thì cũng ko sao cả, mình vẫn cảm thấy biết ơn bạn rất nhiều vì đã quan tâm đến truyện của mình. 
Reply