Kim Hyukkyu chính là người đã hoài thai Chovy, đó là một bản ngã của tình yêu điên cuồng, ám ảnh, nguyên sơ và thuần khiết nhất mà Jeong Jihoon dành cho người thương của cậu ấy. Hoặc, thậm chí là cả nỗi trăn trở đau đớn đã chắp vá đến bung bét mà Jeong Jihoon đè nén suốt nhiều năm đằng đẵng. Tất cả, từ những người xung quanh Kim Hyukkyu, từ Kim Hyukkyu và ngay cả bản thân Jeong Jihoon, bọn họ đều là điển tích dày công gầy dựng nên tấm bi kịch lãng mạn này. Sự ra đời và lớn lên của Chovy từ đầu đến cuối chỉ xoay vần quanh cái tên Kim Hyukkyu, có thể nói đối với Chovy, anh là ngưỡng vọng, là gốc rễ để niềm tin về sự tồn tại của Chovy tiếp tục được sinh sôi nảy nở. Thế nên, so với Kim Hyukkyu và Jeong Jihoon cuối cùng thì "người với người rồi sẽ tương phùng", KHK&Chovy tựa như nỗi âm ỉ xót thương cho một mối tình duyên vừa chết yểu. Vỏn vẹn nửa năm, từ cơn mưa hối hả trong buổi chiều ở Incheon, từ sân thượng tầng thứ 30 tưởng gần gũi mà diệu vợi, từ những đoá hoa lửa nở rộ trên bầu trời phồn sắc của Nagoya, đến cuối cùng là nơi "có thứ chúng ta cùng thích"-cực quang ở Iceland, Chovy đã sống hết cả một đời nếu không tính cả quãng thời gian được đắp nặn bên trong sự tổn thương mềm yếu của Jeong Jihoon, ngay cả thời khắc lâm chung đều kề cận với Kim Hyukkyu, với tình yêu mà cậu ấy hằng khát khao.
P/s: Lần thứ ba, nhưng mọi thứ vẫn vẹn nguyên như cũ, kể cả nỗi xót xa bi luỵ đối với bọn họ và cách giọng văn đẹp đến nao lòng của dịch giả.