NekoKanna1

Ngày đó em tôi chấp nhận làm thùng rác để mọi người chút những cảm xúc tiêu cực vào. Em hài lòng với điều tồi tệ ấy vì em tin rằng mình có ích với người ta. Mọi lời chửi rủa, đâm chọt sau lưng, em coi như bụi cát ven đường, sau một ngày dài chỉ cần tắm rửa là sạch sẽ trôi. Em sống mà chẳng muộn phiền gì, chẳng yêu bất cứ điều gì. Em chỉ đang vờ như mình đang hoà nhập vào khoảng trống vốn không hề vừa vặn với chính mình. Em vẫn chỉ là một kẻ lạc loài dù có cố trở nên như thế nào.
          	
          	Chà, ngày đó ai đã khiến em bắt đầu để tâm đến những kết nối và sự đáng sợ của những lời dèm pha? Là ai đã khiến em nhiều lần nữa phải xây đắp thêm lớp mặt nạ, nhào nặn chính mình thành đủ hình hài để trở nên vừa vặn với cái khuôn người ta muốn em là?
          	
          	Thật ngây thơ nhỉ? Và dại khờ nữa?
          	
          	Chẳng lẽ em không biết, chính vì quá quan tâm đến ánh nhìn của người khác mà em đã bỏ rơi chính mình?
          	
          	Và rồi em nhận ra, dù có thành hình dạng gì thì cũng chẳng vừa ý ai. Bởi vốn dĩ, chỉ cần em thấy vui, thấy ổn là cuộc đời này đã nhẹ nhàng hơn biết bao nhiêu. Thế gian dẫu có nhiều người ghét em, nó cũng chẳng thèm để tâm đến việc làm tổn thương em. 
          	
          	Thật nhẹ nhõm biết bao, em bắt đầu khiến những người kì vọng vô nghĩa về em rời đi. Xung quanh em vẫn đầy rẫy những lời đâm chọt nhưng trái tim em giờ đây bình yên tựa biển lặng. Và em quyết định rào khoảng trời bình yên của mình bằng rào kẽm gai. Để những kẻ béng mảng đến phải hét lên đau đớn khi cố xâm phạm vào giới hạn của em.
          	
          	Độc địa cũng là một cách sống.
          	
          	Plot này có vẻ ngon nhưng lười triển quá.

NekoKanna1

Ngày đó em tôi chấp nhận làm thùng rác để mọi người chút những cảm xúc tiêu cực vào. Em hài lòng với điều tồi tệ ấy vì em tin rằng mình có ích với người ta. Mọi lời chửi rủa, đâm chọt sau lưng, em coi như bụi cát ven đường, sau một ngày dài chỉ cần tắm rửa là sạch sẽ trôi. Em sống mà chẳng muộn phiền gì, chẳng yêu bất cứ điều gì. Em chỉ đang vờ như mình đang hoà nhập vào khoảng trống vốn không hề vừa vặn với chính mình. Em vẫn chỉ là một kẻ lạc loài dù có cố trở nên như thế nào.
          
          Chà, ngày đó ai đã khiến em bắt đầu để tâm đến những kết nối và sự đáng sợ của những lời dèm pha? Là ai đã khiến em nhiều lần nữa phải xây đắp thêm lớp mặt nạ, nhào nặn chính mình thành đủ hình hài để trở nên vừa vặn với cái khuôn người ta muốn em là?
          
          Thật ngây thơ nhỉ? Và dại khờ nữa?
          
          Chẳng lẽ em không biết, chính vì quá quan tâm đến ánh nhìn của người khác mà em đã bỏ rơi chính mình?
          
          Và rồi em nhận ra, dù có thành hình dạng gì thì cũng chẳng vừa ý ai. Bởi vốn dĩ, chỉ cần em thấy vui, thấy ổn là cuộc đời này đã nhẹ nhàng hơn biết bao nhiêu. Thế gian dẫu có nhiều người ghét em, nó cũng chẳng thèm để tâm đến việc làm tổn thương em. 
          
          Thật nhẹ nhõm biết bao, em bắt đầu khiến những người kì vọng vô nghĩa về em rời đi. Xung quanh em vẫn đầy rẫy những lời đâm chọt nhưng trái tim em giờ đây bình yên tựa biển lặng. Và em quyết định rào khoảng trời bình yên của mình bằng rào kẽm gai. Để những kẻ béng mảng đến phải hét lên đau đớn khi cố xâm phạm vào giới hạn của em.
          
          Độc địa cũng là một cách sống.
          
          Plot này có vẻ ngon nhưng lười triển quá.

NekoKanna1

Thế là gần 1 năm tôi không đăng một chương nào trên app cam lè. Thành thật xin lỗi các bạn vì đã luôn than thở và gáy trong khi bản thân còn không viết nổi một chữ. Có lẽ năm sau tôi sẽ cố gắng hơn nữa. Cảm ơn các bạn rất nhiều vì đã luôn ủng hộ. 

Moemoemoe1810

@NekoKanna1 Luôn ủng hộ nè<3
Reply

phuongtrang815

@ NekoKanna1  Bé đợi chị :3
Reply

shioairu

Tui đọc đi đọc lại đc mấy lần rồi. Bà cố gắng ra chap mới hộ tui đi nha
Reply

NekoKanna1

Tôi từng rất ghét triết học vì không thể hiểu được nó. Có lẽ việc bài trừ, sợ hãi một thứ mà bản thân không thể hiểu được chính là bản năng của tôi, cũng như bao người khác. Mặc dù vậy vẫn có những thứ tôi thích thú dù không thể hiểu được, đó là kiến thức về y học cổ truyền. Mà trùng hợp làm sao khi ngành học này lại dựa trên lý luận triết học. 

NekoKanna1

@ trungduc279  Triết học theo mình nghĩ đơn giản là đúc kết cách nhìn nhận về quy luật vận hành của xã hội và vũ trụ. Càng nhìn nó theo khía cạnh đơn giản thì càng dễ dàng vận dụng, nhưng để làm được điều này thì phải có khả năng nhìn nhận tốt. Mà rất tiếc là mình không có khả năng này ^_^
Reply

trungduc279

@NekoKanna1 triết học cũng không cần phức tạp quá đâu bạn. Đơn giản là giúp cuộc sống của ta, có thể xem khắc kỷ. Cuốn ‘Suy Tưởng’ có khởi đầu hơi khó hiểu, cuốn ‘Những bức thư đạo đức’ của Seneca sẽ dễ hiểu hơn. Tuỳ chị thôi <3
Reply

NekoKanna1

Tôi sau một lần nhậu xỉn:
          Trời đất chao đảo 
          Não nhảy tăng - gô
          Mồm hô to: Ụa...
          
          Hai mắt lim dim 
          Tim đập bình bịch 
          Mình thì ê ẩm 
          Lẩm bẩm một mình 
          Thình lình lại ọe... 
          
          Túm lại, nhậu = mắc ói! 

NekoKanna1

Từ giờ trở đi tôi xin cạch mặt luôn mấy truyện kinh dị đặc biệt là truyện có yếu tố tâm linh. Tối qua mới lướt nhìn cái ảnh ma một phát thôi là đêm mơ vào game sinh tồn trong nhà ma. Định mệnh sợ rúm não mà không tỉnh dậy được. Mà lúc dậy thì éo dám ngủ tiếp vì chỉ cần nhắm mắt lại là thấy bản thân trở lại cái game khốn nạn đó. Kết quả là sáng dậy đau hết cả đầu, chóng mặt, ù tai, không thể đi làm nổi. 
          
          Xin chia tay thể loại kinh dị tại đây! Và làm ơn, đừng có khứa nào rủ tôi coi thể loại này nữa nha. Ớn lắm rồi! 

Tothichcaunhieu

@ NekoKanna1  Trời, chúc chị khoẻ mạnh nha. Chị cũng giống em ý ạ, nhưng mà mỗi tội em thấy chị áo trắng xong mất ngủ nguyên đêm luôn
Reply

Inui-Toukuzo

@ NekoKanna1  đấm nó luôn chị. 
Reply

trungduc279

@NekoKanna1 Khoẻ mạnh nha :3
Reply

NekoKanna1

Những thế giới tưởng tượng tôi đang tạo ra đều đến từ những bất lực và mệt mỏi trong cuộc sống thực của chính tôi... 

NekoKanna1

Tôi ước mình là cơn mưa kia, chóng qua đi, không phải dây dưa quá lâu ở thế giới này 
Reply

NekoKanna1

@ NekoKanna1 Có vô số con giòi đang gặm nhấm tâm trí tôi. Ước chi ngày mai không phải tỉnh dậy và tiếp tục vào cái guồng mệt mỏi đó nữa. Chẳng mong đến ngày mai, chẳng muốn được tỉnh dậy và tiếp tục nghe âm thanh của thế giới 
Reply