Cậu lại buồn đó à? Đến đây đi tớ sẽ kể cho cậu một câu truyện...
Ngày xửa ngày xưa, ở một ngôi làng nhỏ nằm sâu trong một khu rừng, có một cô gái tên là Lyra. Cô ấy rất đặc biệt – không phải vì cô có phép thuật hay quyền năng gì, mà bởi vì Lyra có một trái tim nhạy cảm. Cô cảm nhận được từng cơn gió thổi qua, từng giọt mưa rơi, và cả những nỗi buồn hay niềm vui nhỏ nhặt nhất của mọi người xung quanh.
Lyra thường lắng nghe những câu chuyện của người khác và mang nỗi buồn của họ về mình. Mỗi khi ai đó gặp khó khăn, cô luôn cố gắng giúp đỡ, và dù cô không thể thay đổi mọi thứ, cô luôn ở đó lắng nghe và chia sẻ.
Một ngày nọ, khi rừng sâu dần chìm vào bóng tối bởi một cơn bão khổng lồ, Lyra cảm thấy trái tim mình dần trở nên nặng trĩu. Cô lo lắng cho tương lai của làng, cho những người dân mà cô yêu quý. Trong đêm đen tăm tối ấy, cô nghe thấy tiếng ai đó gọi tên mình. Lần theo âm thanh, Lyra tìm thấy một con cáo nhỏ, ánh mắt buồn bã, ngồi dưới tán cây.
“Lyra, tại sao ngươi buồn vậy?” con cáo hỏi.
Cô gái nhìn vào mắt con cáo và thở dài. “Ta lo lắng cho mọi người, ta không biết ngày mai sẽ thế nào. Cơn bão này sẽ tàn phá tất cả.”
Con cáo cười nhẹ và trả lời: “Ngươi có biết không, bão rồi sẽ qua. Đêm dài rồi sẽ tàn. Nhưng điều quan trọng không phải là ngươi có thể thay đổi cơn bão hay không, mà là ngươi có thể đứng vững qua nó. Ngươi không đơn độc, không ai cần phải đối mặt với bão tố một mình.”
Lyra hiểu ra, cô không cần phải gánh lấy mọi lo lắng trên thế giới này. Điều cô có thể làm là ở bên cạnh những người mình yêu thương, cùng họ đối mặt với bất cứ điều gì đến, dù lớn hay nhỏ. Bão qua đi, và dù có khó khăn, cuộc sống vẫn tiếp diễn. Và quan trọng nhất, cô không bao giờ phải một mình vượt qua nó.
Cậu thấy đấy, đôi khi chúng ta không thể thay đổi tất cả mọi thứ được nhưng nếu không thể chịu đựng một mình, tớ sẽ luôn ở đây và động viên cậu.