PhThu02

"Ta đề bút chẳng phải vì nỗi buồn biệt ly
          	Mà là vì cái ngoảnh đầu của chàng 
          	Ưu tự tự dằm mình trên chốn lầu các
          	Ta đề bút chẳng vì lòng thâm sâu
          	Nhìn theo hình bóng chàng như xưa
          	Sự ôn nhu năm ấy liệu ai có thể dùng cả đời để thủ hộ." 
          	(Tây Lâu Biệt Tự - Doãn Tích Miên)

PhThu02

"Ta đề bút chẳng phải vì nỗi buồn biệt ly
          Mà là vì cái ngoảnh đầu của chàng 
          Ưu tự tự dằm mình trên chốn lầu các
          Ta đề bút chẳng vì lòng thâm sâu
          Nhìn theo hình bóng chàng như xưa
          Sự ôn nhu năm ấy liệu ai có thể dùng cả đời để thủ hộ." 
          (Tây Lâu Biệt Tự - Doãn Tích Miên)

PhThu02

Tôi nghĩ là mình lại yêu mất rồi. Làm thế nào để nói tiếng yêu một cách dễ dàng đây?
          (17/10/2021, chị yêu em).

PhThu02

@VongThuAnhNguyet cảm ơn bro nma ng ta có ny roi`
Reply

virne__

"Cậu thấy những loài vật như thế nào?" 
          
          "Chúng dễ thương lắm, đúng không?" 
          
          Cậu là một người yêu thích động vật? Cậu có mong muốn có một lớp học liên quan đến động vật hay không? 
          
          Ồ, vậy xin chào mừng cậu đến với Animal Class - Lớp học động vật. 
          
          Cậu muốn làm chức vụ gì trong lớp nào? Lớp trưởng sao? Hay cậu chỉ muốn an phận làm dân thường mà thôi? 
          
          Không sao cả, ở đây luôn chào đón câu nhe! 
          
          Chào mừng đến với "Lớp học động vật"! 
          
          Đường đến lớp học nè: https://www.wattpad.com/story/271367550?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=AnimalClass&wp_originator=FCUnVWp8aYgcV%2BJIX3wc9rRP6KesFwQyrW1mRmbqlnPDWSQTF8uZc1amxTYoT34lmeDW%2BgKyiBH9dUEQDqaylpSId6fYqqjahYJAVlFFC5EUudboUN%2BzIX7rR9BZzSxz
          
          Xin lỗi vì đã làm phiền ạ ~~
          
          

_deptuyetvoi_

Chào bạn dễ thương bên kia màn hình nha, bạn không phiền nếu mình mượn tường nhà bạn một chút?
          
          Bạn là một cô công chúa/ chàng hoàng tử tài năng của một vương quốc nọ?
          
          Sắp đến lễ trưởng thành và bạn phải học các lễ nghi để kế vị vua cha?
          
          Vậy Queens Team chính là lựa chọn hoàn hảo cho bạn đấy!
          
          Đến với Queens Team, bạn có thể học hỏi thêm nhiều kĩ năng cho mình, giao lưu với các cô công chúa/ hoàng tử khác!
          
          Rồi đến lễ trưởng thành và bạn có thể đầy đủ kĩ năng để trở thành một Nhà Vua và Nữ Hoàng tuyệt vời rồi!
          
          Queens Team đang tuyển các mảng sau:
          
          - Phó Boss 
          - Collect
          - Design
          - Write
          - Reply
          - Beta
          - Pr
          
          Đường đến Queens Team: https://www.wattpad.com/user/Queens_Team
          Recruit Members: https://www.wattpad.com/story/249905950-recruiting-members-queens-team

quachbuingocdiep

¦¦Cốc cốc¦¦
          
          "A! Chào bạn, thật xin lỗi vì đã làm phiền bạn vào khoảng thời gian bạn đang nghỉ ngơi. Nhưng bạn có thể dành chút thời gian cho mình chứ ạ?"
          
          Bạn có biết đến Quỷ không? 
          
          Người ta thường đồn đại chúng mình là những sinh vật xấu xí và man rợ, lúc nào cũng thích giết người! 
          
          •Haku no Shoujo: Bảo bảo tổn thương nhưng bảo bảo không nói ಥ_ಥ•
          
          •Ootengu: Chị Haku, thương thương nè ( '・・)ノ(._.') Nín đi nào.•
          
          Nhưng lời đồn đại đâu phải lúc nào cũng đúng đâu nhỉ? Trăm nghe không bằng một thấy. Vậy thì tại sao không thử tìm đến Bách Quỷ Dạ Hành nào?! 
          
          Nơi tất cả mọi loài quỷ cùng sát vai, kề bên ai ủi và thấu hiểu lẫn nhau. Nơi mà bất cứ khi nào cần trải lòng đều sẽ có người lắng nghe. Cũng là nơi là mặc cho đôi khi bị dí deadline ghê đấy, nhưng lại rất vui vẻ và ấm cúng.
          
          Nếu như bạn cần tìm một mái nhà, vậy tại sao lại không thử sức với @DiableTeam  nhỉ? Hãy cùng giúp đỡ nhau hoàn thiện mỗi con quỷ trong mình, và rồi một ngày nào đó, tất cả chúng ta sẽ cùng chứng minh cho nhân loại thấy.
          
          "Quỷ cũng xứng đáng để có được hạnh phúc..."
          
          ┏━━━━•(❤'艸`❤)•━━━━┓
          
          ↬ Đại Giang Sơn - Design [3/5] ↫
          
          ↬ Linh Lộc Sơn - Collect [2/4] ↫
          
          ↬ Hắc Dạ Sơn - Music [3/3] ↫
          
          ↬ Mộng Sơn - Beta [0/3] ↫
          
          ↬ Tu La Quỷ Đạo - Write [4/5] ↫
          
          ↬ Cao Thiên Nguyên - Review [0/3] ↫
          
          ↬ Bát Kỳ Đại Xà - Art [0/4] ↫
          
          ┗━━━━━•( ͡• ͜ʖ ͡• )•━━━━━┛
          
          
          
          "Cảm ơn bạn nhiều nhé! Chúc bạn một ngày tốt lành!"
          
          (☞゚ヮ゚)☞

HnNgcBng7

Bạn có nhận ra thời gian trôi qua như cơn gió không? Tuy nhẹ nhàng nhưng để lại bao vương vấn, vạn vật cũng héo tàn theo từng cơn. Và khi đó bạn muốn lưu giữ cảnh sắc muôn hình vạn trạng ấy trong những tấm ảnh chất lượng nhất, nhưng phải chăng bạn lại quá mệt mỏi trong quá trình tìm cho mình một tấm ảnh có “cảm xúc”
          
          Bạn yêu à, đừng lo nhé! Cơn ác mộng đó sẽ nhanh chóng vụt biến mất thôi. Biết sao không? Nó sẽ ra đi khi mà bạn đến với Dahlia Shop, nơi bung xõa “cảm xúc” của con người bằng những tấm ảnh. Nó sẽ vi diệu đến mức bạn không thể ngờ tới.
          
          Mà bạn ơi, sao cứ đi lòng vòng qua các shop khác vậy, đã mệt chưa nè. Mệt thì vào Dahlia Shop uống miếng trà, ăn miếng bánh rồi trao trái tim của bạn cho shop nhé! Shop sẽ làm đong đầy "cảm xúc" trái tim của bạn đó nha. Nếu chưa mệt thì đợi đến lúc mệt thì vào nhé. 
          
          Xin lỗi đã làm phiền ạ
          
          https://my.w.tt/eJd1jLeWA8

PhThu02

Hôm nay tôi đã tự vẽ ra cho mình một giấc mơ. 
          Trong mơ là khung cảnh con đường rộng rãi đầy nắng của khu nghỉ dưỡng nào đó, với bầu trời xanh ngắt và tán cây rợp bóng hai bên. Một cô gái trong chiếc váy trắng tinh khôi đứng giữa đường, đôi chân trần đặt lên trên nền đường bỏng rát.
          Cô ấy đứng đối diện với cậu bạn cùng lớp cao hơn mình một cái đầu, bàn tay chạm vào cổ tay cậu ấy, ngượng ngùng năn nỉ: 
          - Tao thích mày. Mày làm người yêu tao được không?
          ...
          Sau đó, có lẽ họ đã cùng nhau trải qua khoảng thời gian rất hạnh phúc. 
          Mỗi khi cô gái than phiền về chuyện học hành thi cử, cậu bạn kia lại ân cần hỏi han, giải quyết từng vấn đề một. Mỗi khi cô gái hứng chịu những cơn đau dù lặt vặt hay vật vã, cậu ấy đều trở thành chỗ dựa đáng tin. Mỗi khi cô gái ấy ở bên cậu, cảm nhận được sự quan tâm của cậu, trong tim cô lại trào dâng một niềm ấm áp khó diễn tả thành lời. 
          Chỉ tiếc rằng, khi tỉnh dậy, tôi mới bàng hoàng nhận ra hiện thực. 
          Chẳng có lời tỏ tình nào ở đây, cũng chẳng có sự ấm áp nào cả. Chuyến đi chơi đầy nắng ấy đã kết thúc từ lâu, và kết quả là cô gái ấy đã mãi mãi cất giấu tình cảm của mình trong lòng mà không dám thổ lộ. Cô ấy cứ tự thu mình vào cái góc nhỏ của những cảm xúc buồn vui lẫn lộn mà cậu bạn kia sẽ chẳng bao giờ biết tới. Cô ấy cứ để bản thân chìm đắm trong mớ hỗn độn mà cô ấy cứ ngỡ là mình đã vượt qua kể từ khi gặp được cậu ấy, nhưng cô mãi vẫn chưa nhận ra rằng mình đã sa chân vào một mớ hỗn độn khác kể từ khi thích cậu ấy rồi. 
          Mớ hỗn độn do chính sự câm lặng của cô gây nên. 
          Nhưng càng cố kéo dài, càng cố giữ kín, mọi chuyện lại càng khác xưa. Cho đến khi cậu ấy gặng hỏi, cả hai đều đã không còn là họ của ngày trước nữa. 
          Mới chỉ có một năm học thôi mà khoảng cách đã trở nên xa vời đến vậy. Nếu là cả đời người, thì lòng người còn có thể vô tình tới mức nào đây?

JulyAmi87

Chào bạn!
          Osach.net là một nền tảng đọc sách và viết lách mới, hiện đang chiêu mộ các tác giả, dịch giả và bạn đọc bốn phương.
          Thân mời bạn tham gia và cùng thử nghiệm, Osach hứa hẹn sẽ đem đến cho bạn một không gian lành mạnh và thật nhiều niềm vui.
          Hãy đến với Osach chúng mình nhé!
          
          Xin lỗi vì đã làm phiền!

PhThu02

Tôi đã từng rất thích một người. 
          Thích đến ngây dại, thích đến ngu ngơ. Bỏ qua mọi sự tự cao của một đứa con gái được cưng chiều, chưa bao giờ phải lo nghĩ gì về cuộc đời mình. 
          Nhưng thế giới của hai chúng tôi quá khác biệt, nên tôi chẳng thể nào với tới cậu ấy. 
          Cậu ấy đã quen thuộc với cái thế giới đó suốt ngần ấy năm trời, hình như không thể thay đổi được. 
          Tôi cứ ngỡ mình hiểu rõ cậu ấy lắm, hóa ra tôi lại là kẻ chẳng biết gì. 
          Chỉ trách rằng mình bước chân vào cuộc đời của cậu ấy quá muộn, ngay cả cơ hội để thử chạm vào thế giới của cậu ấy cũng không có.