Sapphirewind

Soukoku Week 2024 is cominggggg!!!
          	
          	Năm nay là lần đầu tiên tui tham gia nhưng mà TUI.CHIẾN.QUÁAAAA.
          	
          	HÃY ĐỂ TUI CHIÊU ĐÃI MỌI NGƯỜI!!! ♡⁠(⁠>⁠ ⁠ਊ⁠ ⁠<⁠)⁠♡

Sapphirewind

Dạo này wattpad không vào được bằng pc nữa, cũng thi thoảng mới vào được bằng điện thoại. Nên thôi. Phiền phức quá. Mình sẽ ngừng đăng truyện trên wattpad nhé. Mọi người muốn đọc thì cứ vào WordPress của mình, mình vẫn cập nhật đều đều trên đó á. Cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình suốt thời gian qua.

Sapphirewind

@ _limerance  hic hic ;;;_;;; mấy tháng nay tui nản wattpad lắm nên sủi luôn. Với tui update fic cũng chậm nữa nên thiệt ra với tui wattpad chỉ để đọc truyện là chính. Mà giờ truyện cũng ko còn đọc được nữa ;;;_;;; nên thôi bye Wattpad. Bồ lúc nào cũng ủng hộ tui, tui vô cùng trân trọng và cảm động ;;; Cảm ơn bồ rất nhiều nhaaa
Reply

_limerance

tui tưởng bồ sủi khỏi wattpad luôn rồi cơ ;;;-;;; thi xong tui sẽ lên wordpress cày lại một lượt fic của bồ!!
Reply

Sapphirewind

"Ta đưa nàng về Hạ phủ."
          
          Ngụy Vô Tiện nhớ lại dáng vẻ Lam Vong Cơ khi thốt ra câu nói ấy. Một tay cầm dây cương, một tay nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn. Ánh mắt vạn năm không cho ra chút biểu cảm nào, giây phút ấy lại lấp lánh từng tia dịu dàng. Ngụy Vô Tiện ngơ ngẩn không biết, đó thực sự là ánh mắt Lam Vong Cơ dành riêng cho hắn, hay là ánh mắt Hạ Tĩnh Sâm đã từng trao cho Lạc Thương.
          
          Nhưng rồi hắn lại nghĩ, ánh mắt của những người trong tim có nhau, hẳn là muôn đời đều như thế.
          ___________________
          
          Tui ngoi lên vì muốn tâm tình một chút =))) Đoạn thời gian qua thực sự không dễ dàng. Mà mọi thứ kết thúc cũng không như tui đã mong đợi. Nhưng mà thôi quan trọng là nó đã kết thúc và tui đang dần lấy lại được sự cân bằng. Tui vẫn sẽ tiếp tục với các fanfic của mình, nhưng đoạn thời gian chững lại đã khiến cho tui nhận ra nhiều điều, và cảm thấy câu truyện của mình vẫn còn nhiều thiếu sót. Cho nên có lẽ tui sẽ viết hết truyện, sau đó sửa lại một lượt từ đầu tới cuối, rồi mới đăng.
          
          Hầu như ý tưởng của fanfic nào cũng đều được tui thai nghén rất nhiều năm =))) Dù vậy, viết ra vẫn chưa bao giờ là một việc dễ dàng. Cơ mà khi đọc lại những gì mình viết, tui chợt nhận ra là mình đặc biệt thích viết những cảnh hai người ở bên nhau vào ban đêm. Khụ... không phải cái mà mọi người đang nghĩ đâu. Ý là kiểu, ôm lấy nhau giữa bóng tối tĩnh mịch, hay hôn nhau trên một cây cầu khi ánh trăng mênh mang trải dài trên sóng nước. Kiểu kiểu thế. Tui thấy đó là những phân cảnh mà cái "vibe" của mình hiện hữu rõ ràng nhất, cũng là những phân cảnh mà khi đọc lại tui thấy thỏa mãn nhất.
          
          Hơi ngoài lề là hôm qua tui mới nghe album của tlinh. Rung động lắm luôn á ;;; Nếu không phải đang giờ làm việc thì tui chắc đã lôi fic ra viết rồi. Trùng hợp là tui cũng đang ấp ủ một cái series tên "Ái: Xuân, Hạ, Thu, Đông". Nghe xong nghĩ ngay đến nó. Chắc tín hiệu vũ trụ mách bảo đến lúc nghiêm túc hạ bút cho nó rồi =)))
          
          Cuối cùng, cảm ơn bạn đã đọc đến đây nha. Ngày vui vẻ.

nammuoihai_

@ Sapphirewind  tr ui đoạn trên đọc dth qa tr
Reply

Sapphirewind

Mình sẽ tạm ngưng fic "Đổi lấy quãng đời còn lại được bên nhau" để hoàn thiện đại cương fic và chỉnh sửa. Không biết bao giờ trở lại. Trong thời gian đó, mình sẽ viết fic Ái Tương Phùng.

Sapphirewind

Lèm bèm một chút.
          
          "Đổi lấy quãng đời còn lại được bên nhau" thật sự rất khó viết. Có nhiều điều mình muốn gửi gắm vào fic đó, nhưng hiện tại những mong muốn đó, chính mình còn chưa thể hình dung được nó chính xác là mong muốn như thế nào,... Cái khó viết thứ hai nằm ở chỗ, đây là một fanfic mà lẽ ra Lam Vong Cơ mới là nhân vật trung tâm. Nó nói rất nhiều về những nỗi lòng của y. Nhưng mà viết về nội tâm Lam Vong Cơ quả thật không dễ. Mà cũng không thể bỏ qua một Tiện Tiện đáng yêu rồi chỉ tập trung vào Lam Vong Cơ được. Haizzz thật khó. Mình nghĩ mình sẽ dành ít thời gian suy nghĩ lại về fic. Phải làm sáng tỏ lòng mình trước thì mới viết tiếp được.

Sapphirewind

Thật lòng cảm tạ vì ngày đó tôi đã chọn từ bỏ Sapphire Wind để trở thành Red Eyes in April. Chính cái tên này đã đem đến cho tôi biết bao nhiêu hạnh phúc. Mà hạnh phúc nhất chính là nó đã đem đến cho tôi một người đã hoàn toàn kéo tôi ra khỏi bóng tối. Tôi của hiện tại, chắc chỉ có thể nên được gói gọn trong một từ "hạnh phúc". Xin cảm ơn tất cả mọi thứ. Xin cảm ơn vì tôi đã được là tôi của ngày hôm nay.

HongThLa

Một ngày tốt lành bạn tôi, cô còn dùng nick Facebook cũ không hay đã đổi rồi, tôi không theo dõi để biết chuyện gì đã xảy ra thời gian qua, mong cô vẫn ổn.

HongThLa

Tôi hiểu rồi, vậy cô cứ nghỉ ngơi một thời gian. Tôi cũng xin lỗi đã lâu không trò chuyện hỏi han gì. Giờ bắt chuyện lại dùng từ khách sáo quá. Thực ra Facebook tôi bỏ theo dõi các fandom lâu rồi nên onl chỉ để tìm bạn bè trò chuyện đỡ buồn thôi. 
            Gửi cô trăm cái ôm và một chục trái tym to bự 
Reply

Sapphirewind

@HongThLa OTZZZ Tui vẫn dùng nick fb đó nhe. Chỉ là dạo gần đây tui bị depressed  cực độ, muốn tránh xa chốn thị phi nên tui định bỏ fb một thời gian :))) Cũng không biết bỏ được mấy ngày nữa nhưng hiện tại thì tui muốn yên tĩnh một chút, chứ cũng không có gì trầm trọng lắm đâu. Huhuhuhu tính ra là tui mới off từ hôm qua thôi á, cô làm tui xúc động ghê ;;;; Cảm ơn cô đã quan tâm nha, và xin lỗi vì đã làm cô lo lắng <3
Reply

Sapphirewind

Hehe  Mình vừa quyết định sẽ từ bỏ Sapphire Wind và mình hạnh phúc. Mình thật sự hạnh phúc lắm. Mình sẽ sống với trọn vẹn trái tim này.
          
          Laptop của mình không thể lên wattpad được nữa luôn rồi :))) Giờ chỉ lên được bằng app điện thoại thôi. Bất tiện ghê gớm :) Nên có khả năng là mình sẽ không đăng fic trên Watt nữa. Chưa biết chắc nha tại mình lười copy lằng nhằng thôi. Nhưng sẽ cố.
          
          Bây giờ thì ngồi nghĩ tên mới nàoooooo 
          
          Vĩnh biệt 7 năm hôn nhân không hạnh phúc. Cảm ơn Sapphire Wind suốt thời gian qua ( ≧Д≦)

PeLarme

Xin chào, em chỉ là một con người lạc lối vô tình rơi trúng nơi này của chị.
          Cũng đã khá lâu rồi em mới tìm được một tác giả hợp gu mình, sao em không tìm thấy chị sớm hơn nhỉ.
          Em thấy hơi có lỗi khi chỉ đọc và vote chứ không có cmt một câu nào cả nhưng cách "viết" của chị rất đặc biệt. Nó cuốn hút em tựa như mặt hồ phẳng lặng đầy huyền bí, càng đọc em càng thấy mình lún sâu vào từng con chữ. Nếu nói là "nghiền ngẫm" thì hơi quá, em đơn giản chỉ là chìm đắm trong những dòng chữ, ngẫm xem ý nghĩa mà chúng truyền đạt. Em cũng muốn thử cmt cho chị về những gì em thấy, nhưng khi đặt tay lên bàn phím, não em hoàn toàn trống rỗng, chẳng có lấy một từ để gõ ra, có lẽ những suy nghĩ của em đã bị lời văn của chị hút hồn để rồi bị lãng quên trong vô thức. Cách "viết" của chị rất hay và đặc biệt...
          À, em chỉ muốn nói vậy thôi, Xin lỗi vì đã làm phiền chị.
          [ Tái bút: Em rất mong được đọc thêm những tác phẩm khác của chị trong một tương lai không xa. ]

PeLarme

@Sapphirewind Nói thế nào thì truyện của chị vẫn rất hay (Em còn để một góc long trọng ngày ngày đem ra đọc :>>>).
             Còn em đặt chữ "viết"trong dấu ngoặc kép không có ý gì nhiều đâu, chị cứ hiểu theo cái ý mà chị biết thôi.
             [ Em sẽ ở đây chà lết chờ tác phẩm và chương mới của chị :")))) ]
Reply

Sapphirewind

@gemini-2006  cảm ơn cậu đã ủng hộ và yêu thích những câu chuyện của mình. Thật ra mình sống khá ẩn dật,  Kết bạn ở mức tối thiểu nên là :))))) Không ai tìm ra mình cũng là chuyện dễ hiểu thôi.
            
            Híc đây không phải lần đầu có người nhận xét về giọng văn của mình nhưng đọc mình vẫn vui và xúc động quá. Mình cũng không biết cậu đặt chữ "viết" trong dấu ngoặc kép có nghĩa là gì :')) Bản thân mình thì, chưa dám khoe khoang về giọng văn này vì mình vẫn sẽ còn mài giũa nó thêm. Nhưng ít nhất là mình tự hào về nó vì nó là thứ mình đã không ngừng phấn đấu để có được. Nếu như nó để lại trong lòng độc giả những cảm xúc tuyệt vời như vậy thì chắc là cũng có thể xem như mình đã thành công một chút rồi ha.
            
             Thật ra mình là kiểu author viết rất ít vì cái thói chăm chuốt kỹ cho câu chuyện của mình, gần như là cầu toàn :) Nên đôi lúc có hơi khó khăn và bế tắc một chút. Nhưng biết vẫn có người mong đợi làm mình có động lực nhiều lắm. Cảm ơn cậu (một lần nữa).
Reply