Hello, m Sn 94, tại mình ko biết Sầu bao nhiêu tuổi nên trước hết cứ gọi là Sầu nhé :))
Mình lưu truyện của bạn từ hồi đầu tuần, hôm nay thức giấc sớm, ấn vào đọc một lèo 13 chap và cả lời tâm sự kia của bạn luôn. Mình thấy im lặng mà đi ra thì ko nỡ hehe, nên mình viết mess gửi bạn ^^ nó hơi bị dài, mong bạn ráng đọc chút xíu :))
Nếu mà bàn về văn phong, theo mình thì đầu tiên mình luôn để ý về cách hành văn trước. Nếu ko phải là những câu cú cụt lủn, nội dung đơn giản rời rạc hoặc chỉ là kể tự sự, thì mình bắt đầu dành nhiều tình cảm hơn cho truyện đó, và tác giả đó.
Tiếp đến là về tình tiết, và cảm xúc lồng trong câu chuyện, đây là hai yếu tố cấu thành nên một nội dung hay. Tình tiết thì có nhiều loại, nhưng cái chính phải lôi cuốn và logic, khiến mình muốn đọc hết chap này lại trông chờ chap tiếp theo, và tính hợp lý làm câu chuyện...ko giống như chỉ là sự tưởng tượng.
Còn về cảm xúc, cái này mình thừa nhận nó là một công việc khó, vì cảm xúc thì nhiều khi không diễn tả bằng từ ngữ được vì nó có nhiều mức độ. Ví dụ như bạn đi, bạn phủ lên câu chuyện của mình một gam màu tối của sự buồn bã vì tình cảm ko được hồi đáp, vừa thương vừa hận vì làm tổn thương nhau, muốn bỏ ko được muốn tiếp tục ko xong...
Dằn vặt, suy nghĩ, lúc vui lúc buồn, yêu ghét đan xen, bạn đang làm rất tốt nè ^^ bạn chọn lựa từ ngữ rất khéo, ít bị trùng lặp khi diễn tả cùng một tâm trạng (mình hay để ý chuyện lặp từ lắm ), bạn dẫn dắt người đọc "cảm" được cái sầu của nhân vật, từ đó tạo nên sự hấp dẫn và làm bạn khác biệt với các tác giả khác. Thú thiệt là mình thấy đa phần fic Dũng Chinh đều nhắng nhít vui tươi, có buồn cũng cân bằng với hài hước chứ chưa thấy cái nào hết 13 chap ngược tơi tả như của bạn =]]]]]]]