Chương hôm nay tôi đang sớm, tính là để nửa đêm đăng luôn chương tiếp theo. Vậy mà bạn Bông oải hương, người tôi chờ để nch, tôi để hụt mất thời gian bạn ấy onl, buồn phiền sinh thất tình. Hông muốn đăng nữa...
Tôi: *đọc c.142 vừa đọc vừa thích thú vừa căng thẳng, 1001 cảm giác kịch tính*
Vẫn là tôi: Nhận ra phải 4 tháng sau đọc giả mới có thể hiểu cảm giác của tôi lúc này (●__●)