HacMieuVoDanh_TKNT

Ê, thử đọc truyện Đôi mắt linh hồn của Triệu Long đi. Tuy hk pải Creepypasta nhưng cx là nói về tâm linh đáy. Hay lắm, đọc thử đi.

HacMieuVoDanh_TKNT

@ Shinigami_Lucia  má ơi là má, nó ở trong cái danh sách đọc của HacMieuVoDanh đấy má. Má kiếm hk thấy thì má đi trị mắt đi là vừa r đó
Reply

Shinigami_Lucia

@HacMieuVoDanh_TKNT ko thấy T^T
            you lừa tui ak T^T
Reply

Shinigami_Lucia

@HacMieuVoDanh_TKNT sao ko bảo sớm ui zùi ui
Reply

HacMieuVoDanh_TKNT

Hi. Dạo này s r?! 

HacMieuVoDanh_TKNT

@ Shinigami_Lucia  chưa nữa a. 
Reply

HacMieuVoDanh_TKNT

Lưu cái hình đó chưa?!

HacMieuVoDanh_TKNT

Cứ việc mét đi. T éo khe.
Reply

Shinigami_Lucia

@HacMieuVoDanh_TKNT you should go die
            
            huhu T^T tao met ma ne
Reply

HacMieuVoDanh_TKNT

Ghét t thì m cx có làm gì đc t đâu. Hehe. Tại m ăn ở có đức quá thôi.
Reply

HacMieuVoDanh_TKNT

Vi ồ, bữa nay ta hình như mơ thấy Jeff à không không, mà là có cảm giác như sắp bị giết ý. T hk thấy đc bỡi t vẫn còn nhắm mắt, nhưng ta cảm nhận đc rất rõ là có ai đó cầm cái gì đó đâm vào t ở phía sau lưng t. Mà lúc đó t lại chẳng cử động đc, lại còn nghe loáng thoáng ai đó nói rằng đó là Jeff nữa. Tr ạ, bữa sau mà m hk thấy t đi học thì m biết r nha. T sắp chết r a. Gặp Jeff thì chỉ có nước chết a. 

HacMieuVoDanh_TKNT

Ê, sáng nay t lại mơ thấy m nữa nè, t hk nhớ rõ lắm chỉ sơ sơ, nhưng t nhớ là t với m ngủ chung á, hơn nữa hình như là m tới nhà t chơi r hai đứa ngủ chung phòng t. Sau đó thì còn vụ gì nữa đó mà t hk nhớ rõ lắm chỉ nhớ là t vs m đang nói chuyện gì đó, tới đây thì hk rõ lắm nhưng t nhớ là hình như là sau đó t bị m đè xuống hả gì á. Hk nhớ lắm, nó qá mơ hồ vs t. Nhưng nói chung là z đó, bộ t thích hợp làm thụ lắm hay s mà toàn mơ thấy bị đè hk hà, một lần làm công cx hk đc nữa. Lại còn hk nói tới hôm trước t còn mơ thấy t bị em họ mình đè nữa cơ. Thế éo nào z chứ?! Bộ nhìn t giống thụ lắm à?! 

HacMieuVoDanh_TKNT

@ HacMieuVoDanh_TKNT  tại m lúc nào cx cười như điên nên ổng ms ám m chứ s?!
Reply

Shinigami_Lucia

@HacMieuVoDanh_TKNT tai sao????????????????????
Reply

HacMieuVoDanh_TKNT

@ HacMieuVoDanh_TKNT  cứ cười đi, giờ thì t hỉu lý do tại s ổng lại ám m r.
Reply

HacMieuVoDanh_TKNT

 "Nếu người muốn lãng quên ta thì cứ việc vô tình với ta, ta không oán hay thù người gì cả. Bởi dù sao thì, ta cũng là một đứa chẳng quan trọng với ai. Có chết có sống cũng chẳng có ai thèm để tâm. Đã có rất nhiều lần ta luôn mộng tưởng ta với người sẽ là một đôi bạn thân, nhưng cho đến hiện tại, ta đã biết rồi. Mộng vẫn hoàn mộng, mộng luôn luôn đẹp với thực tế, nhưng có lẽ đã đến lúc ta nên tỉnh mộng rồi. Chính ta cũng chẳng rõ ràng tình cảm ta dành cho người là gì, nhưng mỗi khi bị người tránh xa ra thì rất đau đớn, mỗi khi bị người ôm lấy ngư năm ngoái thì lại là có chút ấm áp, mỗi khi được người để ý thì lại càng muốn thể hiện hơn cho người thấy. Lại không hiểu sao từ năm ngoái ta cứ luôn mơ thấy người, ta biết, tất cả chỉ là mộng nên ta giờ đây đã tỉnh mộng rồi. Nhưng sao ta vẫn cứ luyến lưu một giấc mộng đó như thế, càng là mơ ước giấc mộng đó sẽ có ngày thành thực. Người có biết sao?! Lòng ta đang cô độc, đang lạnh lẽo rất cần một ai đó sưởi ấm. Nó đang chịu phải rất nhiều vết thương, những vết thương sâu hoắm, vừa đau vừa rát lại vừa lạnh lẽo. Ta cô độc cấp mấy cũng là khổng thể chịu nổi với việc đang có một lớp băng lớn bao bọc lấy ta và ngày càng dày hơn. Liệu người có thể giúp ta sưởi ấm con tim này không?!"
          P/s: tai chán nên chẳng có gì làm mà ngồi viết thôi, nhưng tất thảy đều là thật lòng. Xin m, đừng lãng quên t. Chỉ vậy thôi. 
               "Mộng vẫn là mộng, nên tỉnh thôi
               Nhưng sao lại cứ mãi lưu luyến?!
               Tỉnh mộng rồi sao lại càng đau?!
               Một nỗi đau thấu cả tâm can.
               Bất quá chỉ là một hảo mộng
               Nhẹ nhàng như mây bay cuối trời
               Lại phù liếm tựa như phù dung
               Nhất sinh đều tại này nhất mộng.
               Tỉnh rồi nhưng lại không nỡ buông
               Ta chỉ muốn mộng thêm một chút
               Nhưng liệu tỉnh lại một lần nữa,
               Ta có thể chịu đựng được không?!"

HacMieuVoDanh_TKNT

"Dường như người đang dần lãng quên ta, rằng ta đang ở ngay đây, ta đang tồn tại.  Càng muốn với tới người lại càng xa người hơn, càng muốn đến gần người lại càng bị người đẩy ra. Muốn lại được thân thiết với người thì người lại càng lạnh nhạt với ta. Người vô tình với ta, ta không trách nhưng làm ơn xin người hãy nhìn tới ta một lần. Lại càng cầu người xin đừng lãng quên ta. Người sao lại luôn xây lên một bức tường, để rồi cho ta muốn đến bên người cũng chẳng được, muốn với tới nhưng lại chẳng với tới. Người của xưa kia nay đâu rồi?! Xưa kia người bất chấp bám lấy ta không buông, người ôm ta lại còn bảo ta hứa với người đừng rời xa người. Nhưng sao giờ đây lại chỉ còn ta ở đây, còn người đâu rồi. Người nay lại tự động rời khỏi ta, đang dần để cho thời gian vùi lấp ta trong trí nhớ người, và rồi lại lãng quên ta. Bình thường cô đơn đã đủ rồi sao người lại còn lãng quên ta?! Cô độc cùng lãng quên, cả hai thứ ta đều sợ, nay lại bị người làm cho phải dần quen với nó. Người lãng quên ta thật rồi sao?! Đã quên đi ngườ bạn này của người?! Ta không trách người lãng quên ta, nhưng ta chỉ muốn biết được câu trả lời từ người, rằng có phải ta đã bị người lãng quên trong quá khứ?! Người đối xử với ta như thế nào ta không trách người hay oán than gì với người, nhưng ta chỉ muốn xin người, làm ơn đừng lãng quên ta. Ta sợ lắm. Thật sự rất sợ. Dù cho ta đã quá quen với cô độc thì lại càng không có nghĩa là không sợ bị lãng quên. Xin người, xin người hãy quay đầu và nhìn về phía ta một lần thôi, chỉ một chút mà thôi ta cũng vui. Để chứng tỏ rằng ta vẫn chưa bị người lãng quên. Cầu xin người đừng quên ta. Ta đang ở ngay đây, phía sau người, vẫn đang tồn tại đấy, làm ơn đừng quên ta. Chỉ thế thôi."