Ngược thân đối với ta thật sự không đáng sợ, thứ đáng sợ nhất phải nhắc đến đó là ngược tâm.
Nó xoáy sâu vào cảm xúc của con người khi đọc nó.
Truyện đủ ngược đủ hay, sẽ khiến ta có chút gì đó nghẹn lại, muốn phát tiết nhưng lại không biết phải giải tỏa ở đâu.
Ngược tâm đôi khi nó rất thật, bởi đó là suy nghĩ của con người, đôi khi chỉ là một câu nói bâng quơ nhưng lại ẩn chứa biết bao đau khổ.
Lạ thật đấy, đối với t ngược kiểu âm ỷ, dai dẳng từng chút từng chút như giọt nước trong ly thật sự vô cùng đáng sợ.
Cứ tích tụ lại rồi một ngày nào đó ly nước sẽ tràn.
Hãy tưởng tượng câu truyện như một vòi nước. Cốt truyện như một dòng nước. Nếu dòng nước chảy xiết mạnh, ta có thể cảnh giác lấy chậu đựng nước lớn hơn, to hơn. Thế nhưng khi vòi nước cứ từng giọt từng giọt chảy ra, nếu như một lúc nào đó ta không chú ý, nước trong chiếc chậu nhỏ ta mang đến đã tràn ra ngoài từ bao giờ, trở nên hoen gỉ. Và cũng như vậy, khi đọc truyện, nếu gặp phải những câu truyện ngược nhẹ nhàng thấm đẫm, nỗi đau cứ ngày một nhiều thêm, chúng ta không đề phòng tựa như những con ếch bị nấu trong nước ấm từ từ sôi. Bất giác ta thấy mình chìm trong cái ngược, cái đau khổ, muốn chạy thoát cũng không kịp.