TaeTae_KookV

Bỏ acc wattpad này, à không, bỏ wattpad vì có quá nhiều kỉ niệm với Kim bài đả thủ, nếu nhớ lại sẽ rất đau lòng

TaeTae_KookV

Cảm ơn cậu ❤
Reply

TaeTae_KookV

Cậu mình kiểu bị rối loạn ngôn ngữ, ai nói gì cậu cũng lặp lại. Thế là bà út bảo mình nói tiếng Pháp đi cậu sẽ không nói theo được. Mình nói tiếng Anh +tiếng Tàu và cậu im thật

TaeTae_KookV

"Sao mình không bay được hả Mai"
          "Vì mình là người, người thì không có bay được, mình chỉ đi bộ được thôi."
          "Vậy sao Linh không đi được?"                  
          
          

TaeTae_KookV

@TaeTae_KookV  chỉ khi là trẻ con thì người ta mới nghĩ gì nói đó, nếu đã lớn rồi thì dù có buồn tủi cũng cất trong lòng 
Reply

TaeTae_KookV

"Từng có một tình yêu chân thành đặt trước mắt ta, nhưng ta lại bỏ lỡ. Ta rất hối hận, nếu ông trời cho ta thêm cơ hội, ta sẽ nói với nàng rằng ta yêu nàng. Nếu phải đặt giới hạn cho chúng ta, thì đó là một vạn năm."
          Xem khúc này khóc xĩu 
          
          "Ý trung nhân của ta là một anh hùng cái thế, sẽ có một ngày chàng cưỡi mây bảy màu đến cưới ta."
          
          
          
          

TaeTae_KookV

Omg thời của tôi tới rồi chăng. Hạnh phúc nhỏ đến liên tục, buồn cả ngày vì lỡ làm hư bộ sách cực kỳ cực kỳ hiếm limited 500 bộ, thì hôm nay gặp người chị bán ngôn có duy nhất một bộ đam lại chính là bộ đó, boxset Linh Thần, đã vậy còn discount 50%, hình như tôi đang mơ. Nếu cuộc sống cứ may mắn trùng hợp như thế này thì vui vẻ cả đời mất

TaeTae_KookV

Quê nội tôi trong quá khứ: Chú thím mới kết hôn, thím hay đưa t về nhà thím chơi, thím tối nào cũng mua rất nhiều bánh cho t. Sáng bà nội nấu bữa sáng, thường là bún gà, cả gia đình ngồi ăn với nhau, lâu lâu ông nội hay dẫn t đi ăn máu gà hay gì đó nói chung rất khó ăn, bà dẫn t đi chợ mua bánh rai bánh ray (?), rồi bà và chị hai dạy t làm bánh trôi nước. Tối cả gia đình lại ăn cơm với nhau, chị họ qua chơi, cùng t và chị hai chơi đánh bài, sau đó lại xách xe chạy xuống chợ hóng gió. Buổi tối khoảng 21h thì cùng ông xem bộ phim Thủy Hử. Chị họ cứ qua chơi mãi, chở t thăm thú quê nội dù sáng hay tối, mấy anh học sinh ở gần trường gặp t là bu như sinh vật lạ "Ôi người miền Nam". Dù chỉ sống ở đó nửa tháng nhưng đó mãi là kí ức đẹp nhất trong lòng t.
          
          
          Lần thứ 2 trở lại quê nội, t rất hứng khởi, nhưng chào đón t chỉ còn mỗi ông nội mang trong người nhiều bệnh tật. Máy giặt cũng hư từ lúc nào
          Bà mất rồi, chị hai bỏ nhà ra đi, chú thím đã li dị, chú cưới vợ mới chuyển lên Hà Nội. Đồ đạc trong nhà cũ kĩ lắm rồi, máy giặt cũng hư. Buổi sáng không còn gia đình 8 người ngồi quay quần bên nhau nữa, không còn bún gà bà nấu sẵn hằng ngày, t phải tự đi chợ nấu đồ ăn sáng cho ông.  Lúc đó bố chở ra thăm mộ nội, cỏ mọc xang um tùm. Chạy ngang cánh đồng cũng không thấy túm tụm học sinh hồi trước hay ra trêu t nữa. 
          
          Ở lại được 5 ngày, t xách hành lý lên tàu về nhà.  Khoảng thời gian đẹp nhất đã trở thành kí ức rồi.
          
          

TaeTae_KookV

T cứ lúc vui lúc buồn. T đã nghĩ có khi nào t bị RLLC hay không. T không thích về nhà một chút xíu nào vì về nhà tâm trạng hay bực bội buồn bã vô lý. Nhưng sau đó t nhanh chóng nhận ra là t không bị gì cả. Chỉ là nhà t về chỉ có mình t thôi, không có bố mẹ không có chị em. Về nhà t phải lo mọi thứ trong nhà rồi có một ít thời gian nghĩ ngơi, lúc có vấn đề này kia t cũng phải tự mình giải quyết, thực sự rất mệt mỏi. Trước đây về nhà chỉ cần ăn cơm đi bộ rồi giải trí thôi vì đã có mẹ lo, có bữa cơm gia đình, nói chuyện với chị em rất vui vẻ, bàn luận đủ thứ trên trời dưới biển. Bây giờ có vui có buồn bực cũng chỉ có thể lên mạng xã hội, thành thử ra spam quá nhiều ở trển. Cuộc sống hiện tại nghe tiếng tự lập thì có vẻ ngầu nhưng thật sự quá nhàm chán, mệt mỏi và stress. T thực sự nhớ không khí gia đình

TaeTae_KookV

@TaeTae_KookV ấy chà chà viết sai chính tả
Reply