ThanhHue04

Hi long time 

ThanhHue04

@ ThanhHue04  begin again 
Reply

ThanhHue04

Rất khó để có thể chia sẻ với một ai đó về những cảm xúc tiêu cực của bản thân hay những chuyện cực kỳ phiền lòng. Đôi khi mình sẵn sàng chia sẻ, những đó chỉ là những chuyện buồn nhỏ nhặt thôi. Và thật sự, rất ngạc nhiên về việc tự chữa lành của bản thân mình, bởi vì dù tự gặm nhấm những điều đó, dù mình không thấy mình đã hoàn toàn tốt lên nhưng cảm xúc của mình đã không xấu đi. Mỗi chúng ta đều có phiên bản xấu xí của riêng mình, mình đã từng ghét nhưng mình đang học cách yêu và sống chung với nó. Bởi vì mình hiểu được rằng không ai yêu mình hơn bản thân mình cả và cũng không ai giúp được mình ngoại trừ bản thân mình.

ThanhHue04

Rất lâu về trước mình đã nghĩ như này: Nếu mà có một ngày mình có ý định viết một câu chuyện, thì rất khó để mình viết ra được một bộ truyện mùi mẫn, ngôn tình, vì trong tiềm thức mình nghĩ đến chỉ toàn là, ừm không biết diễn tả sao (lỗi mình) nhưng mà nó lạ lắm. Đó là những ý nghĩ vô thức, giấc mơ của mình. Và đôi khi mình nghĩ, con người mà chúng ta biểu hiện ra không hẳn là bản chất của con người mình, nó nằm sâu trong tiềm thức chỉ đôi khi hoặc không bao giờ chúng ta có thể chạm tới nữa là sống thật với nó! 
          Tự dưng thấy mình sâu sắc ghê, nổi da gà quá!

ThanhHue04

Tự dưng đọc lại đoạn tin nhắn, trong đó có một câu như này: "Tự nhủ rằng mình không được khóc vì bây giờ mình lớn rồi." 
          Có thể khi đó mình vẫn chưa lớn, mình vẫn là cô bé ngây thơ, non nớt, tin vào những điều mà người khác nói. Nhưng vẫn rất đáng khen vì mình đã tự ý thức được rằng dù chưa thể một chốc một lúc mà trưởng thành nhưng mình vẫn đang chậm rãi trưởng thành.

ThanhHue04

và đúng thật là mình đã ít khóc hơn ngày xưa nhiều, hầu như mình dễ bị dẫn dắt bởi các bộ phim, câu chuyện nhưng mình rất ít khi thả trôi cảm xúc thật của mình, mình sẽ làm gì đó khi tức giận, vui mừng, những chuyện mình làm luôn xuôi theo cảm xúc. Nhưng tuyệt nhiên mình dần ít khóc hơn khi gặp chuyện buồn, và đôi khi mình sẽ khiến nó theo kiểu rằng nó vẫn là chuyện buồn, nhưng nó sẽ buồn lâu chứ không phải là mình khóc rồi sau đó mình sẽ đỡ buồn hơn. Có lẽ như vậy bản thân mình sẽ trải qua nỗi buồn lâu hơn, day dứt hơn nhưng mà vậy đó, vì đó là mình mà!
Reply

ThanhHue04

Chào mừng trở lại, 2 năm kể từ khi viết dòng trạng thái cuối cùng. 
          Hi vọng thời gian tới sẽ cập nhật nhiều hơn về trạng thái cuộc sống, học tập và những điều lý thú giữa người với người. Hi vọng sẽ không mất đi cảm xúc viết, hi vọng có thể viết những điều mà mình muốn truyền tải thật thật chính xác. Hi vọng bản thân không đặt kì vọng quá lớn để không thể với tới, nhưng  cũng hi vọng bản thân không có kì vọng gì cả. Và hi vọng một điều rằng mình sẽ luôn hoàn thành những mục tiêu mà mình đặt ra, không còn khiến bản thân ù lì, chậm trễ, sa đà vào những điều không nên có. Ồ có lẽ như vậy là đủ. Còn những điều riêng tư hơn nữa có lẽ nên để cho mình thôi! Nói chung mxh thì không bao giờ là an toàn dù cho là một web mà mình hoạt động một cách độc lập, âm thầm thì cũng vậy thôi. 
          "Đừng nói bí mật của bạn với gió, gió sẽ thổi nó đi khắp khu rừng"
          Và đúng là như vậy, bí mật chỉ còn là bí mật khi nó không được chia sẻ với người đầu tiên.

ThanhHue04

"Nàng đứng ở nơi đó nhìn thật lâu, mãi đến đại thần dần dần tản sạch, đèn đuốc tắt ngấm. Cố Hồng Kiến mới cảm thấy ánh mắt cay cay, nàng nâng tay xoa xoa mắt, ngửa đầu nhìn bầu trời ánh sao lấp lánh. 
          Như tinh tú kia, vì ai đứng trong đêm sương gió."
          "Ta cũng yêu nàng. Hơn nữa, là như nàng thích - vẫn luôn yêu nàng, chỉ yêu nàng"
          "Lâm Tư Trạch mở mắt, lại thấy chung quanh một vùng tối tăm, Cố Hồng Kiến, từ lâu đã không còn tồn tại nữa." #BatNgo.
          Giá như y có thể nhận ra tình cảm của mình sớm hơn, giá như y đừng đưa ra quyết định như vậy, giá như ngày xưa y suy nghĩ kĩ lời dạy của Mạnh tiên sinh, thì có lẽ sẽ không có điều đáng tiếc này. Nhưng không còn nữa. Giá như cũng chỉ là giá như. Người đi rồi, tâm thanh thản, người ở lại, lại đau khổ vạn phần. 

ThanhHue04

@ ThanhHue04  lời tâm tình muộn màng không cứu được một mạng của nàng. 
Reply