(jueves, veintinueve de agoto dos mil veinticuatro - son las tres de la mañana)
sài thành, mưa ngắt ngớ từng cơn thật khó chịu.
mình bỗng nghĩ về chuyện mấy năm trước trầm cảm, hình thành nên lối viết chỉ viết về cảm xúc. sau này có rối loạn lưỡng cực, một khoảng thời gian dài mình không viết vì không kiểm soát được lúc hưng và trầm cảm. lúc đó khá mệt, mình phải cách ly bản thân khỏi hoạt động xã hội để không bị mê sảng nhưng cũng không được ở nhà quá lâu, kẻo lại trầm cảm. giờ mình viết chỉ để, thoả, để trái tim đau đớn này có chỗ chuyển hoá, để được sự tưởng tượng ấp ôm rồi an ủi.
thật muốn viết một câu chuyện dài, nhưng trong đầu chẳng nghĩ được gì.
tôi đã sống mà không có chuyện để kể. chỉ có guồng xoay xúc cảm vồn vã và khổ sở này thôi.