Thế giới của mình vào mùa hè chỉ gói gọn trong một vài chữ và chỉ có duy nhất 2 người, đối với một đứa chóng chán như mình, Bác Quân Nhất Tiêu là cp thứ 2 sau Markson làm mình dồn hết tấm tư theo đuổi, cùng khóc cùng cười, hạnh phúc chỉ vì những cái đụng chạm bé xíu, òa khóc vì những điều nhỏ nhặt. Cuộc sống của một đứa fangirl ngờ nghệch trẻ con như mình luôn luôn sống động như vậy, đồng thời cũng rất u buồn, mình là một đứa dễ xúc động, hay cáu nữa, đọc Tịch nhiên, từng kỉ niệm đẹp của mùa hè năm 2019 cứ ùa về khiến mình chợt bật khóc. Tình yêu của Bác Chiến trong chuyện nhẹ nhàng như thế, thơm ngát như thế; kỷ niệm về tình yêu của mình dàng cho hai cậu ấy tuy có phần trẻ con nhưng lại nồng nhiệt đầy chân thành như vậy.
Thật sự cảm ơn đã cho mình một lần nữa được cảm nhận tinh hoa của ngôn từ thông qua câu chữ của cậu. Mùa hè năm 2026, hy vọng rằng; khi mình quay lại nơi đây, khu vườn hoa nhỏ nhắn ấy vẫn luôn tỏa hương thơm ngát, Bác và Chiến của mình vẫn sẽ là hai cậu trai luôn luôn cười đùa vui vẻ bên nhau như lúc ban đầu mình được thấy vào năm 2019❤