__AmberEdwards__

Xin chào, dạo này mọi người có khoẻ không? 

MiaNightlock

coá ihihi how bout u :33
Reply

uryosbj16

có ạaaa :]
Reply

Conettica1207

@ __AmberEdwards__  có ạ, :'))))
Reply

__AmberEdwards__

Xin chào, dạo này mọi người có khoẻ không? 

MiaNightlock

coá ihihi how bout u :33
Reply

uryosbj16

có ạaaa :]
Reply

Conettica1207

@ __AmberEdwards__  có ạ, :'))))
Reply

uryosbj16

cảm ơn chị vì đã để mắt đến câu chuyện của em nhé <3

uryosbj16

@__AmberEdwards__ uii em cảm ơn ạ
Reply

__AmberEdwards__

@grennoisus chị rất thích cách em mở đầu từng câu chuyện. Cứ tiếp tục viết tiếp nha em. Chị sẽ đọc! :D
Reply

__AmberEdwards__

Nhiều lúc, mình không hiểu mình nên làm gì và như thế nào. Như bước vào một mê cung, lòng vòng chẳng có phương hướng và chỉ dẫn. Trên đầu là những con quạ với những tiếng kêu khó chịu và bất an. Dưới chân lại là những mảnh vụn, không ra hình thù và chúng vụn vỡ theo một cách tội nghiệp. Mình loay hoay đi theo cảm tính và trái tim, đôi lúc khựng lại và khóc, những con quạ kêu nhiều hơn, và những mảnh vụn làm mình đau điến. Mê cung không làm gì mình, chúng im lặng và đợi chờ mình tìm lối ra, đôi khi chúng bối rối cho mình những dấu hiệu, mình nhặt nhạnh từng thứ, nhưng lại chưa bao giờ có đủ can đảm bước những bước tiếp theo thật nhanh.
          
          Mình luôn có nhiều suy nghĩ, nhưng mình lại suy nghĩ xem liệu mình có nên viết nó ra hay không?  Mình đang thấy mình tọc mạch về bản thân mình quá nhiều, và rằng mình nên im lặng một chút đi. Có lẽ một ngày nào đó mình sẽ xóa acc này, có lẽ không. Nhưng trước tiên mình phải loay hoay trong mê cung của mình đã.
          
          28/03/2020 mặt trời đang lặn xuống để mặt trăng tỏa sáng

__AmberEdwards__

Happy Birthday to me! 

__AmberEdwards__

@__AmberEdwards__  omg. After a long time, i'm glad to see you still remember me and send me a birthday wish! So thank you!
Reply

MiaNightlock

@__AmberEdwards__ Happy bdayyy ^^ Hope you have a great one, and that all your bday wishes come true hehe <33
Reply

QuanTroCamXuc

Người lạ, đã khi nào, cuộn tròn trong chăn và đọc một cuốn sách nào đó, tiếng mưa tí tách lầm rầm bên ngoài làm người cảm thấy thật an toàn, dễ chịu?
          
          Hay, khi đi ăn cùng tụi bạn của người, giữa một khoảnh khắc ồn ào vui đùa nào đó của họ, người chợt yên lặng một giây nhìn đăm đăm phía màn đêm chi chít ánh điện đằng xa, mép bàn sờn cũ đã bị xước, hay nghe tiếng xe cộ đi lại ngoài đường, rồi nhanh chóng hoà nhịp với thực tại? Cái cảm giác ấy liệu có lạc lõng, đôi chút chiêm nghiệm không người?
          
          Cũng vào một đêm tối nọ, người nằm trên giường, nhắm mắt lại, bên cạnh là tiếng radio cũ đang rè rè phát. Trong khi những âm thanh bên ngoài cứ từng chút mờ nhạt đi, và bản thân thì thả hồn phiêu lãng giữa những câu chuyện, những mảnh đời hay một bài hát buồn không biết tên. Trong tim người có thấm đượm bình yên?
          
          Chà.
          
          Mang theo những mảnh cảm xúc đẹp rung động, theo từng bước chân rải chúng lên con đường của riêng mình. Người mệt chưa?
          
          Quán trọ cảm xúc, nơi lưu trữ những khoảnh khắc đẹp đẽ của cuộc sống. 
          
          Liệu người có muốn bước chậm lại một chút, ghé vào nơi đây nghỉ tạm, trọ lại vài mảnh cảm xúc, trước khi tiếp tục hành trình của riêng mình?
          
          H.A.D