_angressakura1806_

Vốn rất buồn cười, vì chúng ta vốn đối lập, hiện tại, quá rõ ràng, đứng ở hai bên chiến tuyến khác nhau, luôn luôn là người không thể xác định được, lịch sự, tôn trọng và thậm chí tin tưởng, rằng...Trở lại một thời, hứa một lời, nhất định tôi sẽ đánh bại cậu, hòa mãi cũng chán, nhỉ?
          	
          	  Nhưng trước mắt thì hãy quay về con người vốn là của chúng ta đã nhỉ? Sao cảm tưởng mất vị thế, phong độ rút nhanh đến thế? Chưa hết đâu mà, đúng không?
          	
          	  Hẹn một ngày tái ngộ ở đỉnh vinh quang, dẫu cho chúng ta mãi mãi không thể chung đường, lí tưởng lại càng không!!!

_angressakura1806_

Vốn rất buồn cười, vì chúng ta vốn đối lập, hiện tại, quá rõ ràng, đứng ở hai bên chiến tuyến khác nhau, luôn luôn là người không thể xác định được, lịch sự, tôn trọng và thậm chí tin tưởng, rằng...Trở lại một thời, hứa một lời, nhất định tôi sẽ đánh bại cậu, hòa mãi cũng chán, nhỉ?
          
            Nhưng trước mắt thì hãy quay về con người vốn là của chúng ta đã nhỉ? Sao cảm tưởng mất vị thế, phong độ rút nhanh đến thế? Chưa hết đâu mà, đúng không?
          
            Hẹn một ngày tái ngộ ở đỉnh vinh quang, dẫu cho chúng ta mãi mãi không thể chung đường, lí tưởng lại càng không!!!

_angressakura1806_

Wattpad lùa gà bằng cách tải VPN mới dùng được[êu có khi còn lag chả vào được cơ] , mà  truyện DBTT tác ra khoảng 30-40 chap rồi cơ, vậy nên nếu mina ủng hộ thì support tác trên mangatoon nha!! 
          
          Mangatoon: Hạ Tước Nguyệt Kiều

_angressakura1806_

Giờ tớ định chuyển sang viết văn trừu tượng theo lối phong cảnh để sống thật với cảm xúc của chính mình một chút, nghĩ ra nhiều ý tưởng hơn chút!
           Suy tư cùng Angres, dạo này chăm lên Wattpad hẳn ra mà flop, chán thật cơ, nhưng viết thì cứ viết thôi, vì viết mình sẽ thoải mái hơn, vẫn yêu đời lắm:3

_angressakura1806_

Kiểu lỡ crs một khứa, mà chỉ vì có đứa hớt lẻo nên hắn ta giận éo thèm rep tin nhắn tối
          
          Tôi quạo tôi thương bà Lemongrass, bà ấy luôn là người lúc nào cũng chịu lắng nghe sự phiền phức của tôi, ỏ:), bây h ae đẩy thuyền mạnh cho tôi và bà ấy, thay cho khứa crs phũ như bún đậu nước mắm của tôi
          
          602
          
          (Hà x Angres)