_denhongamsao_

Một ngọn đèn treo sáng leo lét, hai người ngồi đối diện nhau, ba món ăn đạm bạc. Đối với một nhà đầu tư cho tạp chí ẩm thực như gã, mấy món này chẳng thể nói là ngon, càng miễn bàn đến trình bày tinh tế đẹp đẽ, nhưng lại rất giống hương khói bếp gã từng ngửi thấy từ căn nhà nào đó trên đường đi làm về, chan chứa hương vị bình đạm mà lại quá xa vời với gã.
          	
          	Lục Vĩnh Phong vừa nghĩ vừa ăn, lúc ngẩng đầu lên mới phát hiện Uông Minh chỉ toàn ăn rau không, phần thịt không nhiều đã nhường hết cho mình.
          	
          	Lục Vĩnh Phong lẳng lặng nhìn hắn một chốc, giọng run run, nói: "Em sẽ không hận tôi đến mức hạ độc trong thịt đâu chứ?"
          	
          	Uông Minh: "..."
          	
          	《Hài kịch dung tục》- Đại Vương Gọi Tui Tới Đua Xe

khoailangnuong2410

@_denhongamsao_ huhu đọc lại đoạn này xúc động quá TToTT
Reply

_denhongamsao_

Một ngọn đèn treo sáng leo lét, hai người ngồi đối diện nhau, ba món ăn đạm bạc. Đối với một nhà đầu tư cho tạp chí ẩm thực như gã, mấy món này chẳng thể nói là ngon, càng miễn bàn đến trình bày tinh tế đẹp đẽ, nhưng lại rất giống hương khói bếp gã từng ngửi thấy từ căn nhà nào đó trên đường đi làm về, chan chứa hương vị bình đạm mà lại quá xa vời với gã.
          
          Lục Vĩnh Phong vừa nghĩ vừa ăn, lúc ngẩng đầu lên mới phát hiện Uông Minh chỉ toàn ăn rau không, phần thịt không nhiều đã nhường hết cho mình.
          
          Lục Vĩnh Phong lẳng lặng nhìn hắn một chốc, giọng run run, nói: "Em sẽ không hận tôi đến mức hạ độc trong thịt đâu chứ?"
          
          Uông Minh: "..."
          
          《Hài kịch dung tục》- Đại Vương Gọi Tui Tới Đua Xe

khoailangnuong2410

@_denhongamsao_ huhu đọc lại đoạn này xúc động quá TToTT
Reply

_denhongamsao_

Tiết kiệm tiền, tích cóp từng chút từng chút một, mua xe, mua một căn nhà thật lớn cho anh.
          ...
          Sau đó, anh Dũng à, em phải đi rồi.
          ...
          Rồi sau đó, anh sẽ có một ngôi nhà mới.
          
          《For a lie》- Trà Chanh Funatari

_denhongamsao_

Chung Tú cụp mắt, liếc nhìn cuốn sách úp ngược trên đầu giường.
          
          《Giải trí đến chết》
          
          Lâm Chí Hành bắt được ánh mắt của anh, ngón tay khảy đầu vú: "Có hứng à?"
          
          Chung Tú hết lắc lại gật, nói: "Tôi từng đọc rồi."
          
          Rốt cuộc thì văn hoá là ngục tù hay một vở hài kịch?
          
          Anh cũng từng nghiêm túc suy xét vấn đề này. Nhưng mà, nghĩ tới nghĩ lui, muôn vàn chúng sinh rốt cuộc chẳng ai là người định ra quy tắc.
          
          《Thanh Sắc》- Đao Tri Đạo

_denhongamsao_

Sở Giá Quân cúi đầu, đốm lửa đầu thuốc run rẩy giữa đêm đen: Bởi vì em muốn được làm Hứa Phi mãi.
          
          Câu chữ bởi tiếng khóc mà ríu lại vào nhau: Em biết anh đối tốt với em bởi vì em là Hứa Phi, ngay từ đầu đã là vậy. Nếu như ngay từ đầu anh biết em không phải thì anh đã chẳng đưa em về nhà.
          
          《For a lie》- Trà Chanh Funatari