Một ngọn đèn treo sáng leo lét, hai người ngồi đối diện nhau, ba món ăn đạm bạc. Đối với một nhà đầu tư cho tạp chí ẩm thực như gã, mấy món này chẳng thể nói là ngon, càng miễn bàn đến trình bày tinh tế đẹp đẽ, nhưng lại rất giống hương khói bếp gã từng ngửi thấy từ căn nhà nào đó trên đường đi làm về, chan chứa hương vị bình đạm mà lại quá xa vời với gã.
Lục Vĩnh Phong vừa nghĩ vừa ăn, lúc ngẩng đầu lên mới phát hiện Uông Minh chỉ toàn ăn rau không, phần thịt không nhiều đã nhường hết cho mình.
Lục Vĩnh Phong lẳng lặng nhìn hắn một chốc, giọng run run, nói: "Em sẽ không hận tôi đến mức hạ độc trong thịt đâu chứ?"
Uông Minh: "..."
《Hài kịch dung tục》- Đại Vương Gọi Tui Tới Đua Xe