năm thứ 8 dính với cái nghiệp viết, bỗng đến lúc mình cảm thấy mọi thứ trên đời xảy ra đều bắt đầu từ chữ duyên. có duyên đọc được rất nhiều những câu chữ in sâu vào trong lòng, có duyên gặp gỡ những người bạn đến bây giờ vẫn luôn dõi theo cuộc sống của nhau, có duyên được đóng góp một cái gì đó cho xã hội qua những câu chuyện mà mình viết ra.
nhưng hôm nay mình nhận ra được cái giá của việc trưởng thành là cô đơn từ trong tâm hồn, nếu như thời gian trước nước như là cái bình đầy, bây giờ cuộc sống thế cứ trôi nhưng những chuyện xảy ra đã không thể làm cho người ta khóc được nhiều như trước. chỉ là muốn chúc cho các bạn thời điểm chạc mình khi bắt đầu viết có một cuộc sống vui tươi không lo âu, có thể sợ thật nhiều khóc thật nhiều, nhưng mong các bạn sẽ không có nhiều hối tiếc