_nptbg
Link to CommentCode of ConductWattpad Safety Portal
cầu được ước thấy
https://www.wattpad.com/story/400256193
_nptbg
Nếu có ai đó hỏi ưu điểm của t là gì, t sẽ nói ưu điểm của t là biến những mối quan hệ toxic, đ liên quan tới nhau thành những cặp mà ai chưa tìm hiểu về fd mà đọc thì sẽ nghĩ chúng nó tình sâu nghĩa đậm, hint ngon ăn lắm
_eameyes
ối zời, lại một năm bên nhau, người chị iu ngày nào ơi, tui nhớ chị, tui iu chị, năm mới tốt lànhh
_nptbg
Hà Nội chẳng còn vui như những ngày hạ tới, thủ đô tháng mười hai buồn lắm, may mà ta vẫn có nhau bên cạnh.
https://www.wattpad.com/story/385954605
_nptbg
lụy nờ i xê thì làm j cho ngầu?
https://www.wattpad.com/story/385675553
_eameyes
người chị giỏi hóa tần tảo cụa tuôi ơi, 20/10 hạnh phúc nhóo
_nptbg
em bé 1m76
https://www.wattpad.com/story/343686508
_eameyes
Chị Thảo ăn tết vui vẻe
_nptbg
Naib nhìn em ngả mình trong ánh mật nắng tràn, có thứ gì đó nảy nở trong tim gã lính đánh thuê. Naib không chắc nó là gì, nhưng gã thích cái cảm giác ấy. Gã thích màu mắt em thăm thẳm cái sắc thu sầu muộn, gã mê mẩn gương mặt em đượm nỗi u hoài, và từng giọt nước mắt lăn dài trên gò má như thể tạo vật của thần linh. Có lẽ Naib điên rồi, cũng có thể gã vốn điên từ trước, hoặc rằng cả cái trang viên này chẳng được mấy ai bình thường.
"Naib, em nghĩ mình sẽ chết vào mùa hạ."
"Ồ. Tại sao vậy?"
"Em cũng không chắc nữa." Eli khúc khích cười, hai bàn tay em đan vào đôi tay sạm màu nắng của gã lính đánh thuê, níu chặt lại. "Mùa đông quá lạnh để con người ta có thể làm một chuyến đi xa, còn mùa xuân thì quá đỗi tươi đẹp, em không nỡ."
"Vậy còn mùa thu?"
"Ban đầu em cũng tính vậy, nhưng không phải mùa thu là mùa ta yêu nhau hay sao?"
Ôi Eli ạ, em luôn có cách để khiến gã điên đầu.
"Fortasse non intelligis, sed moriar si me deseris." Có lẽ em không hiểu, rằng tôi cũng sẽ chết nếu em rời xa.
_nptbg
"Mọi thứ đều xoay chuyển và bắt đầu vần chúng tôi như một đống tơ vò. Tôi cố gắng chống mình trên chiếc gậy ba toong cũ của cha, đưa mắt nhìn anh đứng giữa một mảnh hoang tàn. Khói thuốc súng mịt mù lan ra khắp nơi, có một điều kì lạ là tôi lại thấy nó giống với mùi cỏ cháy phía chân đồi khi xưa, có lẽ là do tôi điên thật rồi. Hoặc là do tiếng gọi luôn đày đọa linh hồn chúng tôi trong cõi mộng miên trường khiến tôi không thể phân biệt giữa ảo mộng và thực tại. Tôi không rõ lắm, nhưng cũng chẳng nhất thiết phải rõ. Vì tôi luôn hiểu mình không ám ảnh với cái chết, tôi chỉ hay nhớ cái thủa ngây dại, về chốn miền xưa, về lời ru của má và ước mơ của anh. "
. spoil một đoạn trong challenge sắp tới của thesuchtteam.