_tragis

một đứa trẻ phải lạc quan đến mức nào mới không bị trầm cảm?
          	
          	đứa trẻ ấy hẳn là một người sợ chết, hay nghĩ quẩn nhưng lại không dám làm.
          	
          	đứa trẻ ấy nhận ra mình còn người thân, mặc dù bà ấy không cổ vũ tinh thần nhưng mọi cử chỉ thương yêu đều dành cho đứa trẻ ấy.
          	
          	bà ấy là người mà đứa trẻ đó yêu nhất trên đời, nuôi đứa trẻ lớn lên bằng những tiêu cực nhưng bên trong lại đang khóc ròng.
          	
          	bà là người có trăm vàn suy nghĩ sợ đứa trẻ ấy không tốt, đánh giá chủ quan và buộc tội đứa trẻ chỉ vì nó chẳng còn nghe lời bà dạo này. 
          	
          	nhưng bà không biết, có cái đúng và có cái sai, tất cả mọi thứ đứa trẻ ấy đều giữ ở trong lòng.
          	
          	đứa trẻ ấy muốn được an ủi, chẳng phải khóc lóc than thở với bạn bè, người đứa trẻ ấy cần là một người mẹ.
          	
          	vì mẹ, đứa trẻ ấy có thể bỏ qua mọi lí do, sau những cuộc cãi vã, thứ đứa trẻ ấy muốn là được bà ôm vào lòng, chỉ cần như vậy thôi.
          	

_tragis

một đứa trẻ phải lạc quan đến mức nào mới không bị trầm cảm?
          
          đứa trẻ ấy hẳn là một người sợ chết, hay nghĩ quẩn nhưng lại không dám làm.
          
          đứa trẻ ấy nhận ra mình còn người thân, mặc dù bà ấy không cổ vũ tinh thần nhưng mọi cử chỉ thương yêu đều dành cho đứa trẻ ấy.
          
          bà ấy là người mà đứa trẻ đó yêu nhất trên đời, nuôi đứa trẻ lớn lên bằng những tiêu cực nhưng bên trong lại đang khóc ròng.
          
          bà là người có trăm vàn suy nghĩ sợ đứa trẻ ấy không tốt, đánh giá chủ quan và buộc tội đứa trẻ chỉ vì nó chẳng còn nghe lời bà dạo này. 
          
          nhưng bà không biết, có cái đúng và có cái sai, tất cả mọi thứ đứa trẻ ấy đều giữ ở trong lòng.
          
          đứa trẻ ấy muốn được an ủi, chẳng phải khóc lóc than thở với bạn bè, người đứa trẻ ấy cần là một người mẹ.
          
          vì mẹ, đứa trẻ ấy có thể bỏ qua mọi lí do, sau những cuộc cãi vã, thứ đứa trẻ ấy muốn là được bà ôm vào lòng, chỉ cần như vậy thôi.
          

_tragis

cô bé ơi, tôi thích em đủ lâu để khi hồi kết này đến, tôi chẳng còn vương vấn gì nữa.
          
          cứ ngỡ người từng thương rất nhiều, đến lúc kết thúc thì sẽ vất vả với bản thân lắm. nhưng không, tôi chẳng có tí cảm xúc nào, lúc ấy nhịp tim tôi vẫn như bình thường, thật chậm rãi như chưa ai từng thôi thúc nó, thật chậm rãi để thốt ra từng câu nói, và nó chậm rãi đến mức làm tổn thương cả tôi lẫn em.
          
          "nếu như anh thật sự nghiêm túc với em, anh ắt hẳn sẽ giữ em ở lại."
          
          chắc chắn rồi, tôi sẽ giữ em ở lại nhưng đó là tôi của trước kia.
          
          rồi tôi hỏi em - "vậy em đã từng muốn nghiêm túc hay chưa? có phải hay không ngay bây giờ anh rời đi, em cũng sẽ giữ anh ở lại?"
          
          và em đáp - "tại sao em phải giữ chân một người muốn rời đi ?" 
          
          được, tôi đã hiểu.
          
          [07]

_tragis

cách đây rất lâu đã có người từng nói với em như thế này - "xin lỗi, anh không đủ tốt để có thể bên cạnh em."
          
          lúc ấy tâm trạng của em quả thực rất tồi tệ, lại không biết làm sao để an ủi cho sự cố gắng của bản thân nên chỉ biết khóc và rồi oán trách người kia sao có thể vô trách nhiệm như vậy. đó tựa như một lời bao biện cho tất cả những gì đã từng xảy ra, nó cuốn trôi hết những dấu chân trên chuyến hành trình của chúng ta. 
          
          một khoảng thời gian sau, em được nghe lại câu nói ấy một lần nữa. lần này, nó không ở trên đầu môi người mà em yêu, cũng không xuất hiện trong những câu chuyện của bạn bè. chính em là người đã nói ra câu ấy, em nói rằng - "xin lỗi vì đã để anh chịu biết bao thiệt thòi khi bên em, là do em không đủ tốt."
          
          so với những gì người ấy phải chịu đựng thì em cũng không hơn kém là bao, chỉ tiếc là hôm ấy, em đóng vai một kẻ bao biện để rời xa người em yêu. không phải là em không cố gắng, mà là em mãi không thể trở thành người mà đối phương có thể dựa dẫm, người mà không làm cho đối phương phiền lòng, lạc lõng giữa những cặp đôi yêu nhau ngoài kia. kết cuộc, em lại giống người cũ, lại đưa một chuyện tình đi vào một hồi kết đến tận hai lần. và rồi, vào buổi chiều hôm ấy, người ta thấy có hai trái tim tan vỡ.
          
          sau này có dịp gặp lại, em hỏi người ấy tại sao lại không oán hận em, người ấy mới nói rằng - "nói oán hận thì có chút nặng nề. tôi chỉ mong em hiểu rằng chúng ta gặp nhau vào thời điểm mà cả hai không ai hoàn hảo."
          
          [06]

_tragis

전쟁 같은 life 지기만 했었던 나
          넌 내 구원이었어 

_tragis

no matter what i do
Reply

_tragis

벼랑 끝에서, 너의 빛이 나를 이끌어
Reply

_tragis

미친 듯 크게 읏어줘
            눈물은 이제 goodbye
Reply

ToxicCfs

Xin chào chủ nhà! Xin lỗi vì đã làm phiền ạ.
          
           Hiện tại Trái Đất đang dần xuất hiện khá nhiều thành phần độc hại. Nên mình đã lập ra Toxic Confession, nơi bạn có thể bày tỏ sự bực bội của mình về bất kì vấn đề hay cá nhân độc hại nào. 
          
          Nếu bạn quan tâm thì có thể ghé thăm ạ.
          
          https://www.wattpad.com/story/294155335?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=ToxicCfs&wp_originator=QABlipxClY8FXL617qEAWD68qW%2BlQtlib49ZfNFNpvubEGFyVTa1AbofLa1R%2BzqyHzmqAZRZuc0kKrOPztA3QIjagK9UXsAU9QB6%2BDYaSSJWLiw%2FWNqsI3ji5kKsdLGf