ahlehan
lên tâm sự một chút với các bạn vì không hiểu sao đêm nay mình không ngủ được. mình định tắt điện thoại đi ngủ rồi nhưng cứ trằn trọc mãi, và thế là mình vào watt check noti sau hơn nửa tháng không đụng đến watt. cũng đã hơn nửa năm kể từ ngày mình thông báo rest, chắc hẳn ít nhiều cũng có bạn quên mất mình là ai =)))))) nhưng những bình luận hay lời nhắn nào của mọi người thì mình cũng đọc hết luôn í. hồi còn học cấp 3 mình hay nghĩ là cân bằng giữa cái việc viết fanfic với việc học/làm thì có gì là khó khăn đâu, rảnh thì viết là được mà. nhưng cho đến khi bước chân lên đại học rồi, mới thấy bận thật sự mọi người ạ. mình thậm chí còn không đu idol một thời gian rất dài rồi. và điều này cũng khiến mình mất cảm hứng với viết. tệ thật nhỉ? cũng có vài lần mình mở lap lên, gõ lạch cạch vài dòng sau đó lại ngồi đơ một lúc, rồi mình chợt nhận ra…à, mình không thể viết được như lúc trước nữa. khi mình bước vào một cuộc sống mới, mình như reset lại toàn bộ vậy, từ đam mê, sở thích, mục tiêu, phương hướng, con người,…và thành ra mình quên đi phiên bản vô tư nhất những năm 18. làm sao bây giờ nhỉ =))) mình muốn quay lại cái năm tháng xôn xao trên watt reply từng cmt của các bạn, vui quá trời. nhưng mình lại cảm thấy không đủ sức lực, kiểu mình thực sự không còn nhiều cảm hứng như trước mọi người ạ =))))) giờ mà viết là chỉ có textfic thuiiii khum á ai cho mình “vay” một chiếc plot ii để mình thử sức lại nàooo
BaoBaomuonan
@ahlehan đọc lại tin nhắn trong lúc buồn ngủ thấy sai tứ lung tung Mình có cái plot thế này: Hai người đã chia tay. Nhưng mà bạn A nợ bạn B 1 việc, thế là B bảo “Em văn hay giúp anh viết lá thư tặng người quan trọng nào.” A bảo phải biết đó là ai thì em mới viết được. B bảo anh kiệm chữ, mỗi lần chỉ kể một tẹo, phải một tháng mới nói hết. Hai người cứ len lén mong sao một tháng trôi chậm thôi. Ending thì mình đoán happy cũng được, open cũng ok.
•
Reply