aldensn

Có một loại tình cảm, hệt như ngọn lửa nhỏ cháy trong tim. Càng không có được, càng cố chấp. Càng lạnh nhạt lại càng cuồng nhiệt. Ngọn lửa ấy thiêu cháy trái tim và linh hồn, để lại một cái xác rỗng vô hồn. Nhưng lạ thay, cũng chính ngọn lửa ấy sưởi ấm cho cơ thể, xua đi sự lạnh lẽo của những đêm giông bão. Tình yêu là thứ dược chết người, chẳng qua chưa từng trải sẽ mãi mãi trường an, còn một khi đã thử, nghiện đến mức bán cả mạng đi vẫn tự nguyện. Cai nghiện ? Làm cách nào đây hỡi nàng ? Dừng yêu sẽ chỉ như thể uống thêm độc dược để dịu cơn đau thức thời mà thôi. Thứ tình yêu ấy vốn dĩ đã ngấm vào linh hồn nàng rồi đấy thôi? 
          	

aldensn

chòiiii c quơn em rùi huhuhu ㅠㅠ e fan chị từ hồi c viết beauty & the beast lận ý, fic nào của c e cũng hết aaaa </333 c mở inbox ga là nhớ e liền à, tnhan e vẫn còn đó áaa

aldensn

Có một loại tình cảm, hệt như ngọn lửa nhỏ cháy trong tim. Càng không có được, càng cố chấp. Càng lạnh nhạt lại càng cuồng nhiệt. Ngọn lửa ấy thiêu cháy trái tim và linh hồn, để lại một cái xác rỗng vô hồn. Nhưng lạ thay, cũng chính ngọn lửa ấy sưởi ấm cho cơ thể, xua đi sự lạnh lẽo của những đêm giông bão. Tình yêu là thứ dược chết người, chẳng qua chưa từng trải sẽ mãi mãi trường an, còn một khi đã thử, nghiện đến mức bán cả mạng đi vẫn tự nguyện. Cai nghiện ? Làm cách nào đây hỡi nàng ? Dừng yêu sẽ chỉ như thể uống thêm độc dược để dịu cơn đau thức thời mà thôi. Thứ tình yêu ấy vốn dĩ đã ngấm vào linh hồn nàng rồi đấy thôi? 
          

aldensn

『   』
          Nhiều người hỏi tôi, rốt cuộc thuốc phiện có mùi vị như nào? Tại sao nhiều kẻ lại bỏ mạng chỉ để được chìm đắm vào thứ ảo ảnh đó đến như thế? 
          Tôi im lặng. Đầu tôi chỉ chứa toàn hình ảnh về nụ cười rạng rỡ của cậu thiếu niên tôi tương tư năm 17 tuổi.
          Hmmmm, nó cũng giống như thuốc phiện lắm đấy. Lộng lẫy và hoang dại. 
          Ngọt không? gã hỏi tôi
          Đắng ngắt - Tôi trả lời với tông giọng lửng lờ ở đâu đó. Lúc nào cũng thế, chưa từng ngọt ngào, chưa từng đẹp đẽ
          Rồi tôi ngả ra sau, châm lấy một điếu thuốc.
          Cậu thiếu niên đó, suy cho cùng, đã là thứ quá khứ điên loạn.
          Nhưng mà không hiểu vì lý do gì, tôi vẫn nhớ nụ cười đó, cả cái ôm ở sân bay lần cuối cùng tôi gặp cậu.
          Đẹp đến nghẹt thở, phải, tim tôi ngừng đập chỉ vì một nụ cười thoáng qua. Nghe có vẻ phát rồ nhỉ? Nhưng mà này, tôi thật lòng nhớ cậu. Nhớ đến phát điên.
          17 
          
          

JenniferRosy

Cảm ơn cậu đã follow và vote cho fic của tớ

aldensn

oaaaa, không có gì đâu :3 tớ đã thật sự bị ấn tưởng bởi cách hành văn của cậu đấy, rất ấn tượng, và cả cách cậu xây dựng tâm lý nhân vật nữa. cảm ơn cậu vì đã viết một tác phẩm hay đến thế uwu
Reply

aldensn

bangtansoyoendan 
          방탄소년단
          cảm ơn bảy gã người thương đáng yêu nhất hệ mặt trời của lòng tôi
          hạ chí năm nay ngày thứ mười ba là tròn 6 năm các anh đi cùng nhau cũng vừa vặn là ngày mà hai năm trước tôi vào đại gia đình army của các anh.
          Cảm ơn, vì đã làm thanh xuân tôi sắc màu hơn, và, cảm ơn vì những sự trưởng thành và bài học đáng quý từ cái giá của tuổi trẻ tôi học từ các anh
          Lời cuối hy vọng chúng ta, những người dẫu lạ thành quen, vẫn tiếp tục đi cùng nhau, băng qua hết con đường dài này
          Dạ Nhật Dương