mọi người nói, hãy mở cầm lâuuu thật lâuuu nhé.
ước gì mình cũng được mở một nơi lâu thật lâuuu giống như anh minh. minh cũng yêu di trú lắm, dù mình quá đau đớn và kiệt quệ vì nó. ngay từ đầu nó đã bị xem thường, hoạt động chắp vá, và tan tành chỉ vì người kia coi thường mình, coi thường cả công sức và trách nhiệm của cả hai mà vứt bỏ nó đi, thì mình vẫn muốn nhớ đến nó biết mấy bao nhiêu. như pép và trực và chô và chị nhàn và anh đức và nhiều nhiều người nữa còn lưu luyến, mình không muốn chối bỏ di trú hay khước từ tình cảm ấy trong âm thầm thêm làm gì cả.
mình đầu hàng,
và sẽ để tang nơi ấy trong cõi lòng này cho tới chết.