arisaka_

buồn kinh khủng khiếp. người ta không những bỏ tôi đi mà còn nói về tôi với những tính từ mà họ thì biết cái đéo gì. họ thì biết cái đéo gì về tôi, về thứ tôi phải nhận, thứ đang hành hạ tôi từng ngày, thứ tôi cố gắng đem trao đi, họ thì biết cái đéo gì cơ chứ. ngoài việc biết tôi yêu họ, và còn biến tướng bới móc cái tình cảm ấy một cách đéo thể tin được. 
          	họ thì biết cái đéo gì?

arisaka_

được không?...
Reply

arisaka_

@ arisaka_  không nghĩ rằng những dòng đầu tiên về mối quan hệ này lại viết vào lúc nó đã kết thúc. đau đớn khủng khiếp nhưng mà rồi mình sẽ vượt qua đc mà hen?..
Reply

arisaka_

buồn kinh khủng khiếp. người ta không những bỏ tôi đi mà còn nói về tôi với những tính từ mà họ thì biết cái đéo gì. họ thì biết cái đéo gì về tôi, về thứ tôi phải nhận, thứ đang hành hạ tôi từng ngày, thứ tôi cố gắng đem trao đi, họ thì biết cái đéo gì cơ chứ. ngoài việc biết tôi yêu họ, và còn biến tướng bới móc cái tình cảm ấy một cách đéo thể tin được. 
          họ thì biết cái đéo gì?

arisaka_

được không?...
Reply

arisaka_

@ arisaka_  không nghĩ rằng những dòng đầu tiên về mối quan hệ này lại viết vào lúc nó đã kết thúc. đau đớn khủng khiếp nhưng mà rồi mình sẽ vượt qua đc mà hen?..
Reply

arisaka_

buồn vãi lồn. 
          mà những người có thể làm mình bình tĩnh thì đéo ai ở đây lúc này. 
          
          buồn nhưng mà vẫn chịu được. 

arisaka_

giờ mình chỉ thấy cái khỏang khắc này chết dẫm thôi, chứ không đến nỗi thấy đời chết dẫm. 
            mong là một sáng mai nào đấy mình rồi sẽ ổn. địt con mẹ mình tệ đến nỗi đấy thật và mình buộc phải chấp nhận mình đã vứt bỏ bản thân thành một đứa vô năng vô giá trị đến mức nào.
Reply

arisaka_

ê nhưng mà thật sự vô thường khi một thằng mà mình chỉ cho uyên xong bảo là trông hay ho thế - rồi tầm 3 4 tháng sau nó đã vừa mắng mình vừa cầm máy sấy rọi vô đầu mình để sấy qua nốt đống tóc mà mình lười sấy.
          
          đcm dị vãi.

arisaka_

vào lại được đây sau gần 2 tháng. đúng vào một ngày đặc biệt.
          
          mình ngồi với su hào trên ngọn hải đăng của mình. mình bất ngờ vì nó đã ngồi đó đợi mình sẵn, dù mình không hẹn nó ở đó và chưa dẫn nó ra bao giờ cả. điếu thuốc cháy dở và cơn gió nóng và tiếng hát bể giọng của quán cafe hát cho nhau nghe bên hồ trở thành background bất đắc dĩ. câu chuyện về sự cam kết chỉ khép lại khi trời tự dưng nhỏ mưa.
          
          lật đật nhảy lên xe, mình thấy dễ chịu. mình nói với su hào: dù sau này mình có rời khỏi đây, đi đến một thành phố khác, mình cũng sẽ coi hà nội là chốn về. 
          
          cho dù có ai sẽ quay lại đây đi chăng nữa hay không.

arisaka_

su hào không chỉ làm mình thấy an toàn. su hào khiến trái tim mình như được trở về.
            
            mình mong là chúng mình có thể trở nên quan trọng hơn với nhau. thật đấy.
Reply

arisaka_

muốn chết vãi cả lồn

arisaka_

mình có quyền được đau đúng không? làm ơn? được không? cho mình được đau đi, chứ mình vẫn đau dù không có quyền thì dị lắm
Reply

arisaka_

địt mẹ muốn chết quá đau họng quá đau họng chết đi được vì nghẹn cơn khóc chứ đéo vì cái gì khác. đau quá đau quá đau quá đau quá đau quá
            mình có quyền nói ở đây vì sẽ chẳng ai nghe thấy hay phán xét những gì mình nói, đúng chứ?? mình có quyền chứ??
Reply

arisaka_

ngày nào mình cũng tự nhủ phải thật tỉnh táo. thật tỉnh táo. thật sự rất tỉnh táo để không ai làm tổn thương mình được nữa.
            xong mình vẫn đ làm được.
            vô dụng. ngu ngốc. đáng đời lắm.
Reply

arisaka_

mọi người nói, hãy mở cầm lâuuu thật lâuuu nhé.
          
          ước gì mình cũng được mở một nơi lâu thật lâuuu giống như anh minh. minh cũng yêu di trú lắm, dù mình quá đau đớn và kiệt quệ vì nó. ngay từ đầu nó đã bị xem thường, hoạt động chắp vá, và tan tành chỉ vì người kia coi thường mình, coi thường cả công sức và trách nhiệm của cả hai mà vứt bỏ nó đi, thì mình vẫn muốn nhớ đến nó biết mấy bao nhiêu. như pép và trực và chô và chị nhàn và anh đức và nhiều nhiều người nữa còn lưu luyến, mình không muốn chối bỏ di trú hay khước từ tình cảm ấy trong âm thầm thêm làm gì cả.
          
          mình đầu hàng, 
          và sẽ để tang nơi ấy trong cõi lòng này cho tới chết.
          

arisaka_

@ arisaka_  địt con mẹ chứ ước gì mình may mắn được một phần ông đấy. chắc chắn mình sẽ làm được.
            địt con mẹ linh hồn của Cầm chỉ được tạo ra vì con người ở Cầm kiên cố và cay đắng bấu víu để giữ lấy nó, chứ ông chủ chỉ là một kẻ may mắn đến khó hiểu và luôn biết cách đẩy mọi người ra xa mình hơn bằng cái tính dỗi dằn nhạy cảm quy chụp bảo thủ không điểm dừng ấy. 
            mình thấy mình ngày xưa phản chiếu lại như gương soi, và chỉ biết nhục nhã ghê gớm vô cùng tận.
            mình sai rồi. 
Reply

arisaka_

địt con mẹ nay khóc nhiều quá. lâu rồi mới khóc hề hề
Reply

arisaka_

rồi nhất định mình phải mở một nơi lâu thật lâuuuuuu, thật thật thật lâuuuuuuu. vì mình có linh hồn biết yêu những linh hồn khác, và vì mình yêu một nơi chốn có linh hồn trú ngụ.
Reply