at_trganh

Chúc tôi và các bạn năm mới vui vẻ. Không chỉ năm nay mà năm sau, năm sau nữa, những năm sau này đều vui vẻ.

at_trganh

Gửi đến 2 người theo dõi duy nhất của tui. Khả năng là tui sẽ bỏ "Chập tối" lâu lắm ấy. Tui bận yêu Toán Lý Hóa rồi. Đến hiện tại vẫn còn rất chậm so với bạn bè. Chúng nó xong chương trình, học vận dụng, vận dụng cao từ lâu rồi nhưng tui vẫn đang chênh vênh dữ dội. Không ít lúc tui nhìn cái đề mà nản, muốn ném bút đi ngay lập tức.
          
          Tóm lại là xà lơ vậy thôi. Còn nếu bạn theo dõi mình vì "Khi chúng ta còn trẻ" thì mình vẫn viết nha. Nó là cảm xúc của mình mà. Nhưng mình viết nhiều và đăng ít, bởi cảm xúc không phải là thứ có thể tùy tiện nói ra toàn bộ được.

at_trganh

Đ!t me Vật Lý! Con bà nhà Toán! ĐCM Hóa.
          
          Nay Lý nó lừa tao, nó nhét một cái thông tin đe'o cần dùng vào bài làm tao mơ màng trong cơn mê, vừa cầm máy tính vừa tự hỏi sao bấm đe'o ra thế này. Trong khi đó tao vừa mới đi gáy phần Nhiệt dễ nhất chương trình 12 xong. (Thật ra là nó dễ nhất thật)
          
          Thôi chửi vậy thôi, tóm lại là vẫn yêu lắm nhé. Chứ cho tao học Anh hay học Địa học Sinh là tao ngủm lâm sàng luôn quá.
          
          Mang tiếng cấp 2 bồi Sinh, giờ thì mình tạm biệt nhau nhé. Nếu có duyên, kiếp sau nhà tao giàu từ lúc tao còn bé, tao sẽ quay lại với mày:))) chứ kiếp này nhà tao không lo cho tao học Y nổi;-;

at_trganh

"Mạng sống không thuộc về bản thân hay ai khác, mà là thứ quý giá không thể mất đi."
          
          Mượn câu nói này để gửi đến một bạn đã từng tiêu cực, và nhiều bạn đang tiêu cực dù chẳng biết có bạn nào đọc được hay không, nhưng nếu đọc được, mong bạn cảm nhận được cái ôm của người cute hột mẹ nhì thế giới là mình. Thứ nhất là các bạn.
          
          Thế giới này đẹp lắm, trời đẹp, đất đẹp, nước đẹp, thời tiết đẹp, mong rằng tôi và các bạn sẽ cảm nhận được hết những cái đẹp, để rồi càng thêm yêu cuộc sống.
          
          À, vẫn không cần yêu mùa nồm đâu nhé, nó khó chịu vô cùng luôn ạ.
          
          Câu nói trên kia là của bà mẹ da trắng của thám tử Heiji da đen, khá thích người mẹ này, tiếc là không nhớ bác xuất hiện lần đầu ở chap nào, vậy nên cũng chẳng nhớ câu nói này ở chap nào nữa...
          
          Thôi thì mình cũng đã ghi nguồn rồi mà... Xin hứa sẽ không ghẹo con trai bác nữa... (Mặc dù vừa ghẹo xong) *mũi dài thêm 3 mét
          
          Khâu cre xong rồi, chốt câu cuối nè.
          
          Tôi vốn không mấy tin vào những thứ khoa học đã hoặc chưa thể lí giải, nhưng vì chưa thể lí giải, vậy nên mình cứ tin tin một chút đi.
          
          Bạn không tin bản thân bạn, vậy thì tin tôi nè.
          
          Chúng ta đều có lí do để đến với thế giới, vì vậy đừng tùy tiện rời đi khi chưa biết lí do nhé.
          
          Và tiếp tục tin tôi, nếu bạn đọc được dòng này, chứng tỏ vũ trụ đã đưa bạn đến, để bạn biết rằng, phía cuối con đường của bạn sẽ là ánh sáng.
          
          Nếu cuối con đường là vách đá, vậy thì mình phá vỡ nó rồi đi qua thôi.
          
          Phía dưới vực sâu là một tấm nệm, phía sau tảng đá là muôn vàn ánh sáng, phía sau chúng ta đều có một ngôi nhà.
          
          Nếu quay đầu mà chưa thấy nhà, vậy thì xây nó đi, và đi tìm thành viên nữa nhé.
          
          
          
          

at_trganh

@ at_trganh  hôm nay đọc lại, thấy mình quả là không biết an ủi người khác. Nhưng tóm gọn cái đoạn này lại thì chính là: Sau mùa thu sẽ là mùa đông, nhưng sau mùa đông sẽ là mùa xuân. Mùa đông sẽ đến và phải đến, và đôi khi, mùa đông cũng không tệ đâu mà nhỉ?
Reply

at_trganh

Xuyên suốt 1000 chương truyện Conan, tên hung thủ hãm l nhất vẫn là cái ông đánh bom trong vụ án 12 triệu con tin.
          
          "Cảnh sát dũng cảm, ta sẽ thưởng cho sự gan dạ của ngươi..."
          
          Ôi Hagi, Jinpi của tui...