ausie_ciera

một năm mới vui vẻ!!!

ausie_ciera

mười năm qua không gặp,
          anh dạo này khoẻ không?
          có còn thương người cũ,
          để cho thêm nặng lòng?
          
          ****
          
          mười năm qua không gặp,
          em cũng đã ổn hơn.
          có người để ôm ấp,
          để cho em dỗi hờn.
          
          ****
          
          mười năm qua không gặp,
          mình cũng chẳng nhớ nhau.
          quen mặt trong quán cũ,
          lại vội vàng lướt mau.
          
          ****
          
          mười năm qua không gặp,
          anh giờ đã khác xưa,
          chẳng tươi cười như trước,
          mặt buồn thiu bây giờ.
          
          ****
          
          mười năm qua không gặp,
          anh chẳng dám nhìn em.
          em cũng không quay lại,
          để cho hàng mi lem.
          
          ****
          
          chúng ta - hai cuộc đời,
          lỡ mất hẹn mười năm.
          kí ức ta từng có,
          giờ về miền xa xăm.

ausie_ciera

trong khi tôi rơi,
          tôi chợt nghĩ về thế giới,
          tôi nghĩ về cuộc sống mới,
          nghĩ về những thời điểm tôi còn nhỏ, tôi ham chơi.
          
          trong khi tôi rơi,
          những giọt nước mắt hướng về đám mây trắng.
          trời xanh rất đẹp, có người thả rơi từng vệt nắng,
          đến khi đáp đất thì bầu trời lại chuyển dần về màu đen.
          trong khi nỗi sợ hãi bắt đầu nhóm nhen,
          thì chẳng đủ mười giây để tiếp tục được khóc.
          tôi chợt nghĩ về những vết cứa đã bong tróc,
          cùng những vết sẹo lồi vẫn còn in hằn trên cánh tay.
          
          chỉ trong hôm nay, 
          tôi bắt đầu mở một diễn đàn tự sát,
          ngày chết chung của những con người hèn nhát.
          mà vì trốn tránh quá nhiều nên chẳng ai đủ can đảm để chạy ngược xuống tầng một cầu thang.
          người đi qua nói tôi lỡ làng,
          kẻ đi lại trách chúng tôi ngu dốt.
          
          khi tôi rơi, tôi nghĩ về ngày mốt,
          nếu như lúc ấy, tôi còn sống thì sao?
          căn nhà tôi ở sẽ trông như nào? 
          có khác xa với nơi mà tôi đi rồi đến?
          những người trong kí ức tôi thầm mến,
          bây giờ họ đã gặt hái được thành công chưa?
          tôi nghĩ là tôi đã lo hơi thừa, 
          đã không chăm được cho mình, lại còn mơ hộ về tương lai người khác.
          
          tôi nghe được bên tai một khúc hát, 
          rằng tuổi của tôi tôi còn quá trẻ để có thể kết thúc ngay tại đây.
          nhưng chỉ còn lại chưa đến ba giây.
          tấm thân nặng trĩu mang những nỗi buồn suốt một thế kỉ trong những mộng tưởng của loài người sắp chuẩn bị đáp đất.
          
          và, sau khi tôi đi mất?
          liệu sẽ còn ai nhớ đến tôi không?
          tôi chỉ ước có người ngó, kẻ trông,
          sẽ thở dài não nề khi ngày mai tôi không tới.
          
          tôi bắt đầu chới với,
          đầu của tôi đào bới những quá khứ rất xa.
          tôi nhớ bản thân, tôi nhớ nhà.
          tôi nhớ mình đã từng là một linh hồn hạnh phúc.
          
          tôi chỉ ước mình được sinh ra đúng lúc, 
          sinh ra khi nỗi buồn của loài người đủ xây thành một hành tinh.
          đến khi đó tôi sẽ ôm hết vào mình,
          để rồi rơi,
          rơi xuống,
          sau cùng là vụn vỡ.
          
          còn nhiều điều tôi vẫn còn bỡ ngỡ,
          nhưng chẳng cần gì nữa khi thân xác tôi rơi.
          máu đỏ loang cả một nền đất lạnh, 
          "xin hãy cứu tôi với."
          tầm nhìn bỗng đen kịt, 
          và tôi biết tôi rơi.

ausie_ciera

thường thì khi say em sẽ khóc,
          nhưng mà không phải như hôm nay.
          chỉ là lúc đó em tuyệt vọng,
          khi anh đã vô tình buông tay.
          
          ****
          cơn đau át hết những cơn say,
          tình ta mỏng manh dần qua ngày.
          mới vừa hôm kia còn nồng cháy,
          hôm nay tàn lụi, ngọn gió lay.
          
          ****
          ừ em không khóc, em không tiếc,
          nhưng lời nói ra thì phũ phàng.
          anh bỏ lại em giữa phố vắng,
          giây phút hoá người dưng đi ngang.
          
          ****
          một chút men nồng, một chút nhớ,
          trong làn hơi thở, em bơ vơ.
          hai chân chôn vùi dưới đám tuyết,
          vì chẳng biết về đâu bây giờ.
          
          ****
          và anh cho em những kỉ niệm,
          anh cho em một trái tim đau.
          vậy nên, khi anh bỏ em lại,
          trái tim đóng cửa cũng rất mau.

ausie_ciera

Tình yêu thành nỗi tuyệt vọng
          Em đi và gió đi theo
          Tình yêu cho anh lận đận
          Như sương rơi cuối chân đèo.
          
          Một mai đời tàn giấc mộng
          Em về qua nẻo tình xưa
          Có ai làm hình bóng cũ
          Cho anh gieo nỗi nhớ thừa.
          
          Không còn mong đợi khi xa
          Không còn buồn trông khi vắng
          Tình rồi như ly rượu đắng
          Nhắp môi cũng đủ say nhoà.
          
          Không ai chờ ai đón ai
          Tình yêu một thời hờn tủi
          Quá khứ âm thầm tàn lụi
          Kỉ niệm rơi rớt ơ hờ.
          
          Còn ta trong nỗi tình cờ
          Nằm nghe bão rớt vây quanh
          Còn em cất bước không ngờ
          Dạt xô tình cũ qua nhanh...
          
          (Trong nỗi tình cờ - Hồ Lệ Trạch)

ausie_ciera

đôi lúc tôi ngẩn người vì những cái hôn từ em. một cái hôn phớt trên môi, em cúi người mỉm cười khi mặt tôi đỏ lựng vì bị trêu chọc. aza toma nghịch ngợm nhưng dễ thương tới mức tôi muốn mắng em rồi lại phải nín lại suy nghĩ đó, vì em đáng yêu quá đỗi.
          
          - anh!_ toma nhào tới quàng tay qua cổ tôi, mặc cho tôi không hiểu chuyện gì vừa xảy ra, bờ môi mềm mọng của em đáp xuống làn môi khô của tôi một cách chuẩn xác. em thè lưỡi, cái lưỡi nghịch ngợm đòi chen vào miệng tôi phá bĩnh. tôi nhăn mặt muốn từ chối nhưng em không chịu, cánh tay quàng qua cổ tôi chặt hơn, dù tôi cao hơn em một chút, vậy mà trong lúc cần thiết thì tôi lại như một thằng ngốc chẳng biết gì vậy.
          
          - hì, cảm ơn vì đã hôn em._ aza toma cười rạng rỡ, hàng mi em cong cong làm trái tim tôi nảy lên những nhịp đập không tên. tôi bối rối, chẳng biết nói gì ngoài gật đầu, aza toma hiểu ý, em vội vàng chạy đi và bỏ lại tôi trong căn phòng nhỏ.
          
          (choma) anh nghĩ là anh thích em.

ausie_ciera

nếu như em là tia nắng, 
          tôi sẽ là cơn mưa rào.
          em vào đời tôi, lặng lẽ,
          cho tôi nếm thử ngọt ngào.
          
          nếu như em là con suối,
          còn tôi là đá lặng câm.
          chỉ cần ngàn năm còn chảy,
          ngàn năm yêu em âm thầm.
          
          nếu như em là khúc nhạc,
          thì tôi là những ngón tay.
          tôi dẫn em qua muôn nẻo,
          cùng em ca suốt đêm ngày.
          
          nhưng, nếu em là cơn mộng,
          thì tôi nguyện làm người mơ.
          trong đầu muôn vạn câu hỏi,
          rằng: "yêu em tự bao giờ?"
          
          ***
          
          còn nếu trăng kia biết khóc,
          và mặt trời kia biết cười.
          trời, trăng thay tôi bày tỏ,
          để nói một câu yêu người.