![](https://img.wattpad.com/useravatar/cafi_nluv.84.7226.jpg)
cafi_nluv
mình lên đây mỗi ngày và nhìn câu “mình luôn ước được viết mấy cái lãng mạn” để biết rằng mình không bao giờ ước được ngừng viết, và nếu mình có, mình đang bịp bản thân thôi (kiểu tyler người sáng tạo). mình nghĩ tiếng việt là ngôn ngữ lãng mạn nhất trong đời mình, thế nhưng mình lại viết tiếng anh nhiều hơn, bởi vì mình nghĩ nỗi buồn không lãng mạn. nỗi buồn, nỗi sợ, nỗi hoang tưởng. tình yêu toàn mấy cái đấy. mình sẽ viết “loài người yêu mẹ gì tình yêu” và không bao giờ dám viết chúng vào trong câu chuyện của mình. sâu trong thâm tâm mình từ chối quyền được lãng mạn của những người không hạnh phúc, những người như mình hoặc không. đôi lúc mình không biết mình viết vì lẽ gì. đôi lúc mình chỉ còn sự gắn bó thuở ban sơ đối với ngôn ngữ mẹ đẻ của mình. đôi lúc mình thấy mệt khi phải viết những câu chuyện hoan hỉ, những câu chuyện không phải của mình. đôi lúc mình ước: giá mà “lãng mạn” không phải anh hôn tôi, tôi hôn anh, giá mà “lãng mạn” là anh còn sống và tôi cũng thế, giá mà “lãng mạn” là gặp nhau mỗi ngày và chào nhau một câu. giá mà lãng mạn không kéo theo những động chạm không phù hợp, những suy nghĩ mà một người phải giấu diếm, những xấu hổ. nỗi buồn, nỗi sợ, nỗi hoang tưởng. giá mà tình yêu là “này, tôi không cảm thấy an toàn khi cư xử thân mật, tôi mong anh/chị có thể hiểu cho”. mình ghét lãng mạn. mình nghĩ nếu loài người chỉ yêu vì nó lãng mạn thì loài người đừng nên yêu làm cái gì cả.
![](https://img.wattpad.com/useravatar/cafi_nluv.64.7226.jpg)
cafi_nluv
mình ước mình có thể viết những thứ liên quan đến tình yêu - những thứ không cần phải lãng mạn, đôi khi đau đớn và bần hèn. mình mong mình hiểu được cho chính mình. mình mong mình tha thứ cho bản thân vì đã không được yêu đúng cách. mình mong mọi người cũng thế. mình nghĩ thứ mình muốn viết không hẳn là lãng mạn, mình muốn viết về những người kế thừa của tình bạn. mình muốn viết như thế vì mình muốn đọc như thế. ai chả biết wattpad không phải nơi tốt nhất để tìm kiếm nền văn minh nhân loại, ở nơi đây họ rình mò sự xấu hổ để cười nhạo, và những cái tầm thường để tâng bốc. trời mới biết mình ghét ở đây đến nhường nào. nhưng mà năm mới, mình mới. mình sẽ đọc tắt comment và viết tắt thị hiếu, đùa à, mình làm cả hai đều bật não. mình mong mọi người đã có những kì nghỉ và dịp đi chơi năm mới vui vẻ, cảm ơn mọi người vì đã luôn ở đây.
•
Reply