mạng là ảo, nhưng tình yêu là thật.
hồi trước yêu nhau, phần lớn thời gian anh và em dành cho nhau đều là qua mạng. những dòng tin nhắn qua lại, những cuộc điện thoại thâu đêm suốt sáng ngày qua ngày, tưởng ít nhưng thật ra lại nhiều không đếm được.
khoảng cách hai người xa nhau, ngày ngày chỉ nhắn tin qua lại, kèm theo vài icon mặt cười, trái tim, ấy vậy mà tự nhiên lại thấy gần. cảm thấy như đang được ngồi kề bên nói chuyện với anh, đang được ở bên anh. những cảm xúc đều được cảm nhận qua những dòng tin, mặc cho khoảng cách gần xa ra sao.
mạng là ảo, nhưng cảm xúc là thật.
em nhớ năm ngoái, được đón năm mới vui vẻ thế nào.
30 Tết, cả nhà quây quần bên mâm cơm, bữa nay ăn xả láng tí, được một hôm đoàn tụ với nhau, thôi thì lát dọn bàn lại chia nhau ra mà làm. và rồi mọi người ngồi quanh tivi để xem Táo Quân. những tiếng cười, tiếng nói chuyện, tranh luận rôm rả, mà sau đó lại hụt hẫng vì sao Táo bị cắt nhiều thế, chương trình còn lại ngắn xíu à. rồi cả nhà đi xem pháo hoa, nhưng lại thấy mọi người đang tấp nập đi về, lúc đó mới biết pháo đã bắn lúc nào mất rồi.
30 Tết năm ngoái, em nhận được tin nhắn chúc mừng năm mới của anh. thật sự lúc đấy đọc cũng xúc động, bất ngờ. mọi khi sinh nhật sinh nhẽo, kỉ niệm yêu nhau ông có bao giờ chịu viết dài cho tôi đến thế đâu, tự nhiên dịp năm mới lại được tặng cả một đoạn dài ơi là dài thế này.
đọc những dòng của anh, đôi khi em cũng bật cười. vì 'giọng văn' của anh nghe buồn cười, trẻ con, nhưng lại thật lòng vô cùng. anh kể về những kỉ niệm, những suy nghĩ, những cảm xúc của anh. anh kể rằng hồi trước anh thích em, xong chỉ kiếm cớ tìm lí do để làm quen thôi. anh còn khen em đáng yêu nữa, đọc cũng thấy sướng sướng đấy chứ. những lời ngọt ngào đường mặt ấy, những cảm xúc chân thực mà anh gửi gắm vào những lời chúc mừng năm mới, em đều cảm nhận được.