chikjchi

mình nghĩ là mình đã rest rất lâu rồi, để cho bản thân mình có thể dần trở nên ổn định.
          	
          	trước hết thì mình thật sự rất cảm ơn những lượt vote và follow vẫn luôn tăng lên trong lúc mình rest phải thật sự là mình rất cảm động luôn ấy có thể nói là thành thích duy nhất của mình luôn TT
          	
          	và London ngày nắng là chiếc fic cuối cùng mình dành cho hai bạn nhỏ của mình, nghe có vẻ vô trách nhiệm khi mà mình nói như thế vì mình còn một chiếc longfic nữa là Breathe mà mình đang bỏ dở, nhưng nếu ai đó yêu thích nó thì có thể thay mình viết tiếp phần còn lại cho hai người, mình cũng sẽ rất biết ơn.
          	
          	có lẽ mình sẽ không quay lại nơi này nữa nhưng mình vẫn sẽ giữ nguyên mọi thứ vì hyungwonho là nguồn cảm hứng lớn nhất để mình có thể viết được một số fic kha khá như vậy, và cmt của mọi người là một thứ khiến mình vực dậy tinh thần cực tốt hic mỗi khi stress mình đều lục lại cmt của mọi người để đọc đó uwu
          	
          	mình biết là sẽ không ai muốn nhắc lại chuyện đó nhưng từ bây giờ mình sẽ chỉ ngồi lại và support cho cả hai phía, và lần cuối cùng mình vẫn rất cảm ơn mọi người vì đã yêu thương lẫn ủng hộ mình nhiều đến vậy, thương mọi người rất nhiều hehe.

chikjchi

mình nghĩ là mình đã rest rất lâu rồi, để cho bản thân mình có thể dần trở nên ổn định.
          
          trước hết thì mình thật sự rất cảm ơn những lượt vote và follow vẫn luôn tăng lên trong lúc mình rest phải thật sự là mình rất cảm động luôn ấy có thể nói là thành thích duy nhất của mình luôn TT
          
          và London ngày nắng là chiếc fic cuối cùng mình dành cho hai bạn nhỏ của mình, nghe có vẻ vô trách nhiệm khi mà mình nói như thế vì mình còn một chiếc longfic nữa là Breathe mà mình đang bỏ dở, nhưng nếu ai đó yêu thích nó thì có thể thay mình viết tiếp phần còn lại cho hai người, mình cũng sẽ rất biết ơn.
          
          có lẽ mình sẽ không quay lại nơi này nữa nhưng mình vẫn sẽ giữ nguyên mọi thứ vì hyungwonho là nguồn cảm hứng lớn nhất để mình có thể viết được một số fic kha khá như vậy, và cmt của mọi người là một thứ khiến mình vực dậy tinh thần cực tốt hic mỗi khi stress mình đều lục lại cmt của mọi người để đọc đó uwu
          
          mình biết là sẽ không ai muốn nhắc lại chuyện đó nhưng từ bây giờ mình sẽ chỉ ngồi lại và support cho cả hai phía, và lần cuối cùng mình vẫn rất cảm ơn mọi người vì đã yêu thương lẫn ủng hộ mình nhiều đến vậy, thương mọi người rất nhiều hehe.

leemarklovefullsun

Truyện của chị rất là dễ thương, em rất thích phong cách viết của chị! Trong lời văn có thể nhận ra chị yêu thương HyungwonHo và MonstaX như thế nào! Chị hãy tiếp tục cố gắng nha, em sẽ ủng hộ chị hết mình ❤

leemarklovefullsun

 Cố lên nha chị! Em chờ chị nè
Reply

chikjchi

@ leemarklovefullsun hiện tại thì chị đang rest để lấy ý tưởng thêm nè cám ơn em đã cho chị thêm năng lượng nhe TT ❤️
Reply

leemarklovefullsun

@ leemarklovefullsun mà chị ơi, chị có định tiếp tục viết fic Breathe không chị? Em thích thể loại truyện như Breathe cực kì luôn TvT mỗi khi buồn thì lấy ra đọc ấy chị! Mong chị tiếp tục nha chị
Reply

chikjchi

hyungwon của mình sáng sớm đã phải đăng bài xin lỗi, trong khi anh không làm gì sai, không làm hỏng bất cứ điều gì, vậy thì tại sao những con người cay nghiệt luôn luôn chì chiết anh mình vậy. monsta x có bảy người và con số bảy ấy luôn là tín ngưỡng của mình, vượt qua bao nhiêu sóng gió, bao nhiêu khó khăn thứ các người thấy là gì vậy?
          
          là gương mặt hay là thân hình? 
          
          thứ mà nó vẫn luôn cháy bỏng trong tim mình là tình thương của monsta x dành cho monbebe. nó thật sự rất đẹp, họ xem chúng ta như là một gia đình vậy, nhìn vào thứ tình yêu ấy đi, nhìn vào thứ mà họ làm cho ta.
          
          đơn giản thôi, mình không cần biết các bạn ot5 hay ot6 mình chỉ muốn nói là xin đừng buông lời làm tổn thương monsta x của mình, chae hyungwon của mình. 
          
          họ không cần những người chỉ biết trách móc ỏm tỏi như các bạn, vượt qua 5 tháng dài đằng đẵng bây giờ nguồn động lực lớn nhất của họ là monbebe. đừng làm họ họ thất vọng.
          
          và sẽ ổn thôi, mình sẽ luôn ở đây vì mọi người.

chikjchi

mình nhớ lần đầu tiên mình bật khóc một cách nức nở sau bao nhiêu năm chịu đựng, mình nhớ cái cảm giác tim thắt lại thật chặt, đó là cảm giác thật sự đau đớn. hôm đó mình khóc cho lee hoseok thật nhiều, ngày hôm sau lên lớp phải kiềm mình lại nhưng mỗi khi nhớ lại nước mắt mình cứ liên tục chảy ra. mình bất lực như thế nào, mình ghét cảm giác sân khấu chỉ còn sáu người. nhưng mình không thể từ bỏ họ, ngày minhyuk nói rằng anh sợ sau chuyện này sẽ có người bỏ đi, mình bất giác nhận ra rằng không có monbebe thì các anh sẽ ra sao.
          
          mình biết khi chuyện này xảy ra đã có nhiều người rời đi, có người ở lại và cũng có người không biết nên làm thế nào. đó là khoảng thời gian mình không muốn nhớ lại nhất và cũng là thời điểm kinh khủng nhất đối với mình. 
          
          mình biết lúc đó hoseok sẽ tự trách mình, sẽ chửi mắng bản thân nhiều đến nhường nào, không ai thật sự vui vẻ. cho tới khi mọi người đứng lên vì anh, hi vọng, làm mọi thứ mà con người ta gọi là "ngu ngốc" 
          
          tại sao monbebe lại làm như thế ? vì để cho hoseok biết rằng, anh không hề cô đơn, anh không hề chiến đấu một mình, cả sáu người cũng chiến đấu trong thầm lặng. có lẽ đó là lúc mọi người cùng đoàn kết nhất, 
          
          và em thấy hoseok đã được minh oan.
          
          mọi người đã mừng rỡ như thế nào, vì công sức trong mấy tháng qua đền đáp thật xứng đáng, lee hoseok hoàn toàn vô tội. 
          
          ngày sân khấu có bảy người con trai không hề xa vời, dù người đời không muốn chấp nhận sự thật thì không sao cả, monbebe ở đây là vì monsta x.
          
          hoseok của em hôm nay cũng ngủ ngon nhé.
          

chikjchi

mình không phải là một con người hoàn toàn trong sạch, càng không phải là người hiền lành lương thiện. ai trên thế giới này đều ít nhất mắc phải những lỗi lầm không đáng có, huống chi là một người phải sống nghèo khổ, cha mẹ cãi nhau và đi học thì bị trêu chọc bắt nạt.
          
          đó là tuổi trẻ, hoseok đã gặp những người xấu và cũng đã làm những việc xấu, quan trọng là, anh có thừa nhận, sửa chữa nó. nhưng buồn cười ở chỗ, hater không quan tâm quá khứ của anh như thế nào cứ thế mà lao vào cấu xé, em không mong hoseok có thể đọc được những dòng đó. em chỉ mong trong khoảng thời gian ở nhà anh đã nhận được tình yêu thương của monbebe khắp nơi trên thế giới.
          
          cay nghiệt nhỉ, hoseok của em được minh oan, được tự do nhưng ngược lại cũng hứng chịu không ít gạch đá. em xin lỗi vì không thể bảo vệ anh, xin lỗi vì không thể chống trả hết nổi bọn họ.
          
          mong sao cho ngày mai là một ngày nắng đẹp, bảy anh em cùng tụ tập chung vui một bữa. và em sẽ chờ, ngày mà con số bảy quay trở lại đây
          
          bao lâu không quan trọng, chỉ cần anh muốn thì monbebe vẫn ở đây.

chikjchi

"Có, tôi thừa nhận quá khứ của tôi"
          
          hoseok của em đã từng trẻ con như thế, mỗi ngày em đều nghĩ về hoseok thật nhiều và nghĩ về những gì anh làm cho monbebe. lee hoseok đơn thuần cũng chỉ là con người, không phải thánh thần để có thể sống một đời lương thiện nhưng hoseok bây giờ, đã trưởng thành, đã nhận lỗi, không trách móc ai cả. anh đã dũng cảm nhận nó và sửa chữa sai lầm, đừng buông lời cay độc, đừng nói những thứ bạn chỉ vừa nhìn qua.
          
          lee hoseok của chúng tôi, chúng tôi biết rõ anh là con người như thế nào, không mượn bất kỳ ai phải xâm nhập vào thế giới nhỏ bé bình yên này. và từ ngày hoseok đi, em đã mong muốn nhìn thấy anh đến nhường nào cho đến khi ánh mắt buồn bã ấy được ghi lại em ám ảnh không thôi, hoseok của em, giá như mà con người ta bớt tàn nhẫn đi một chút thì có lẽ anh sẽ không chịu thiệt thòi như thế này. 
          
          sẽ không có lần cuối cùng cho câu nói "em yêu hoseok" vì bao nhiêu yêu thương em thấy cũng không đủ, em muốn dành thật nhiều tình yêu thương cho anh. hoseok có nhìn thấy không nhỉ, tình yêu thương của bọn em. đừng đổ lỗi cho bản thân mình nữa, đừng tự dằn vặt bản thân mình nữa, suy cho cùng, hoseok vẫn là một người con trai lương thiện.
          
          và em mong muốn hoseok về nhóm, để sáu người còn lại có thể ở bên anh như một gia đình, monbebe có thể mỉm cười. từ lâu lắm rồi em đã sợ nghe find you, nhưng bây giờ thì không hẳn như thế nữa, vì em biết hoseok của em đã được minh oan, hoseok của em được tự do.
          
          chỉ một lần nữa thôi, hoseok của em sẽ quay về.