coolmeowbun

huhu đang xem tập 1 của lovely runner (toi bị cái tính phải HE mới xem). Nhớ ra quả fic ảnh đế Ichenu của toi đúng là thêu hoa trên gấm không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi  Chúng ta đều được idol cứu rất nhiều lần về mặt tinh thần (đó cũng là nguồn cơn cho chiếc fic đó). Xem bị cảm động quá mấy bạn uii 

coolmeowbun

huhu đang xem tập 1 của lovely runner (toi bị cái tính phải HE mới xem). Nhớ ra quả fic ảnh đế Ichenu của toi đúng là thêu hoa trên gấm không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi  Chúng ta đều được idol cứu rất nhiều lần về mặt tinh thần (đó cũng là nguồn cơn cho chiếc fic đó). Xem bị cảm động quá mấy bạn uii 

coolmeowbun

cuối cùng em cũng nhìn thấy người thật rồi. khoảng cách 3 mét đó khiến em nhận ra - giữa chúng mình là 1 cái hố sâu hoắm - ki bo đến nỗi không cho em được nổi nữa chữ "nếu như..."
          
          nếu như em có thể cùng anh đi triển lãm, nghe d4dv, cas và uống cà phê ở đâu đó. chúng mình sẽ trải qua sự bình lặng đó.
          
          anh là điều hay ho nhất mà em may mắn ngắm nhìn. giống với hình mẫu lý tưởng đến nực cười. 
          
          anh cho em hiểu - người em thích có thật đấy, chỉ là em không có cửa mà thôi.
          
          nhưng cũng không sao cả.
          
          vì có sao thì sao?
          
          mong má lúm của em lúc nào cũng sống mà không hối hận bất cứ điều gì.
          
          cảm nhận tận cùng vui sướng, hạnh phúc, đau khổ, thất bại - như cái quan điểm đồng nhất giữa chúng mình. 
          
          anh nhờ?
          
          rồi một ngày em sẽ trở thành phiên bản tốt hơn nữa, khiến người khác phải nhìn em và kiểu hừm  hay đó.
          
          
          lúc đó thì thế nào?

coolmeowbun

Ừ, em biết chứ.
          em tích tụ quá nhiều phẫn hận.
          em tủi thân, em nghĩ nhiều, việc tiễn đưa một mối quan hệ ra khỏi đời mình đau như thể bị đánh liên tục vào lồng ngực, nhưng em vẫn làm việc ngu ngốc đó cả ngàn lần.
          ai cũng nói em đừng như thế, việc ôm một đống tổn thương và ghi nhớ sâu sắc từng món nợ cũng khiến mình đau khổ hơn cả, vậy thì tại sao em vẫn làm?
          vì chó cắn chó.
          em dở hơi đến nhường ấy cơ mà.
          em nghĩ mình cần tìm một lối ra. đâu đó ở ngoài kia. ý nghĩa của việc thật sự buông bỏ và để tất cả lại đằng sau.
          nhưng đằng sau em vắng lặng. chẳng còn ánh đèn, chẳng còn gì cả. người hiểu, hay là không hiểu?

coolmeowbun

nếu ai thấy và rep cái này tôi sẽ viết badboy nomin vers2 nma bad vl baddd và vẫn HE 

coolmeowbun

@hyenmrmnw 1 phút pốc đồng nên nhận kèo hoyy
Reply

hyenmrmnw

@coolmeowbun sao lại không nhỉ =))))
Reply

coolmeowbun

Hellooo mọi ngườiii 
          
          Mình là Bun đâyy 
          
          Mình nghĩ rất nhiều khi viết mấy dòng này, nhưng mà mình muốn nói với mọi người một xíuu vì hôm nay cũng là sinh nhật của mình hehe 
          
          Mình chỉ muốn nói là khi mình bắt đầu viết fic trở lại, mình hoàn toàn không nghĩ sẽ có từng này người bỏ thời gian để đọc mấy cái lảm nhảm mình viết đâuu. Nhưng sau hai năm vừa rồi, mình viết với tâm lý yêu thích Jeno và Jaemin vô cùng, với tâm lý "trút hết chữ ra" cho bớt nặng lòng, thì mình đã nhận lại được cực kỳ nhiều comment tuyệt vời từ mọi người   Dù mình không phải một người viết tốt hay chăm chỉ gì cho cam, nhưng mình muốn cám ơn các bạn thật tooo vì đã an ủi mình sau khi đọc những gì mình kể. Mong rằng mình sẽ viết được nhiều thứ hay hoo hơn nữa hehe 
          
          Chúc mọi người buổi đêm thật zui không dỗi vì chiếc thông báo này nha 

coolmeowbun

@ngheoquameoi Cám ơn cậu nhiềuuuu 
Reply

coolmeowbun

@dreamycosmos Cám ơn em bé xinhh 
Reply

coolmeowbun

@findingmyownbell Yeass sirr  Cám ơn bạn nhaa
Reply

coolmeowbun

Mình thì tự biết hành văn rồi câu chữ của mình cũng tầm thường thôi, nhưng mình luôn muốn truyền tải - một điều gì đó, dẫu nhỏ bé đi chăng nữa, nhưng phải có ý nghĩa.
          Mình viết fic cho vui, và vì mình thực sự yêu việc viết lách.
          Mình không nhớ mình đọc ở đâu đó, rằng đối với mọi người có thể fic chỉ là "mì ăn liền", đọc cho có là được đừng yêu cầu gì cao cũng đừng có chê bai, nếu không thích thì nghỉ. Nhưng với mình, bất kể sản phẩm gì thuộc về sáng tạo cá nhân - nếu làm một cách nghiêm túc và tử tế, thì nên được nhìn nhận đúng nghĩa hơn thế. 
          Trong những tháng ngày khó khăn và mệt nhoài, mình tìm đến những câu chuyện đó, dù là những chuyện dung dị và rất "đời", nhưng câu chữ được trau chuốt tỉ mỉ đúng chính tả, mang đậm dấu ấn cá nhân - đều khiến mình xúc động và cực kì trân trọng. 
          Mình đã bắt đầu viết fic từ năm 14 -16 tuổi, sau đó ngừng lại suốt 7 năm mới quay lại viết fic tiếp, nên tư tưởng của mình cho việc viết lách chính là - viết vì mình, và viết sao cho tử tế. Mình ghét tất cả những cái thói sao chép, đạo ý tưởng, sai chính tả quá nhiều - và mình cũng cực kì dị ứng với cái kiểu bênh vực cho những việc này với cái câu "sai là sửa."
          Vì khi đã làm như thế, để chạy theo một cái gì đó không thật dạ, câu chữ của bạn vĩnh viễn là thứ mục ruỗng bỏ đi.

coolmeowbun

@RyeosomniaWi em cám ơn  vì có gì em đã inbox ùi nma vẫn phải cám ơnnn
Reply

RyeosomniaWi

@bunbbae bồ viết chau chuốt tỉ mỉ thật sự ấy bồ ơi ♡ mình thực sự cảm nhận được sự nghiêm túc bồ dành cho việc viết lách này. Siêu quý giá luôn ♡
Reply