ctmmmania

dường như khả năng viết lách của mình đang mai mòn. mình chẳng còn viết được gì nữa, viết mà luôn gạch đi gạch lại, tẩy xoá, đến mức trên trang bản thảo chẳng còn nổi một chữ nào. 
          	
          	mình từng viết cho niềm vui, cho nỗi buồn, còn giờ mình viết chỉ đề dằn vặt chính mình.
          	
          	mình đã chẳng còn là một tác giả.

NgyndanqThutrang

cậu là tác giả. vì còn mình là độc giả.
Reply

ctmmmania

dường như khả năng viết lách của mình đang mai mòn. mình chẳng còn viết được gì nữa, viết mà luôn gạch đi gạch lại, tẩy xoá, đến mức trên trang bản thảo chẳng còn nổi một chữ nào. 
          
          mình từng viết cho niềm vui, cho nỗi buồn, còn giờ mình viết chỉ đề dằn vặt chính mình.
          
          mình đã chẳng còn là một tác giả.

NgyndanqThutrang

cậu là tác giả. vì còn mình là độc giả.
Reply

ctmmmania

Hầu như mình chẳng nghĩ quá nhiều khi đặt bút, vậy nên đăng lên xong đều phải đọc lại vài lượt mà sửa, sửa rất nhiều... sửa tới mức hôm nọ mình đã phải đi thay nút xoá trên bàn phím laptop. Có những lần mình đăng lên xong lại huỷ, vì mình thấy bản thân chẳng xứng đáng với những lời khen hay nút vote đó. Mình cũng khóc rất nhiều, vì cứ mỗi lần huỷ đăng như thế là một lần mình tự trách bản thân vì sao quá tệ, vì sao quá ngu ngốc. Mình hay đứng giữa ranh giới của việc nghĩ rằng ồ mình viết thật khá, ờ nhưng thật ra mình chẳng khá đến thế vì còn bao nhiêu người viết hay với số follower và số vote khủng. Mình cũng nghĩ rất nhiều, overthink, khiến cho mọi thứ rối tung và cuối cùng kết quả luôn có 2 hướng: hoặc là lại viết tiếp rất nhiều, hoặc là lại ngồi đọc đi đọc lại sửa tới lúc mệt thì thôi. Dạo này mình hay đăng mọi thứ trên wattpad vì mình nhận ra ở trên này thực ra rất tốt, chẳng ai nhớ mình, cũng chẳng có ai quan tâm đến mình, mình muốn nói gì cũng không cần để ý sẽ bị bất kì ai xét nét, sẽ bị nói rằng mình cứng đầu khó sửa, nói rằng mình nói chuyện chẳng lựa chọn chủ ngữ vị ngữ chủ đề. 
          
          Cô đơn như vậy, thực ra lại rất tốt.

ctmmmania

Câu nói đau lòng nhất mình từng nghe hẳn phải là ‘em yêu anh’ rồi. Vì ai nói câu đó cũng có từng yêu mình thật bao giờ. Đơn giản, mình là cái phao cứu sinh trong lúc họ ngập nước, nên họ bám vào. Đợi tới khi đủ vững để bơi lại vào bờ, họ sẽ buông ra, và chiếc phao vẫn trôi nổi giữa biển nước, trống rỗng, hiu quạnh, cô đơn. Thế nên mình tin vào tình yêu, nhưng mình tin nó sinh ra không phải để dành cho mình.
          
          Mà nói họ, thực chất có mỗi hai người. Thế mà cũng bay mất 5 năm của tuổi trẻ. Đau khổ thật đấy.

user74547112

@ 95beingsolaz  Xin lỗi bạn nếu mình tham gia quá sâu vào chuyện riêng tư của bạn nhé. Chỉ là đôi lời ý kiến cá nhân của mình thôi vì mình cx gặp 1 vài trường hợp,nhiều khi đau khổ quá khiến họ nhìn nhận sai về tình cảm của ng khác. Mình là 1 fan của bạn. Nên,có thể góp đôi lời,mong rằng bạn cảm thấy tốt hơn.
Reply

ctmmmania

@user74547112 Mình rất cảm ơn sự quan tâm bạn dành cho mình khi đã ghé vào wall để đọc đôi lời, nhưng mong bạn hãy đọc kĩ những lời mình nói trước khi lên tiếng gì đó. Cuộc sống mỗi người mỗi khác, có thể đối với bạn câu 'em yêu anh' đầy lãng mạn cơ mà đối với người khác, đó chỉ đơn giản là một lời phát ra không chút khác biệt. Có thể bạn không nhầm giữa tình cảm biết ơn với tình yêu, nhưng cả hai người mình từng đem lòng mê đắm đều khiến tình yêu của họ lệch nghĩa, vậy nên mình mới nói: mình tin vào tình yêu, nhưng mình không tin nó sinh ra để dành cho mình. Và nếu bạn đọc hai dòng cuối, đơn giản chỉ có hai người phải không ? Mình không hề đánh đồng tất cả, cũng không hề đem ra để so sánh, vì bản thân mình cũng hiểu, và cũng trân trọng từng lời mình nói ra với đối phương dù chỉ là một câu 'anh yêu em'. Bạn không phải mình, chưa từng trải qua những gì mình trải qua, nên mình không mong sẽ có người ngoài cuộc lên tiếng dường như có ý phán xét những thứ mình cất lên. Cảm ơn bạn
Reply

user74547112

@ 95beingsolaz  Có 1 số ng, khi nói ra được câu đó ,chứng tỏ họ đã yêu bạn nhiều đến thế nào. Tình yêu đó k thể so sánh vs kiểu tình cảm biết ơn như phao cứu sinh vs ng chết đuối đâu b.
Reply

ctmmmania

‘Sau này, chúng ta sẽ cùng nhau đi Pháp, cùng nhau nằm trên những đoá hoa ngọt ngào của Provence và ngắm nhìn bầu trời dần nhuộm bởi sắc hoàng hôn thật yên bình.’
          
          Em ạ, chúng ta đã từng nắm tay nhau đi khắp góc phố, tìm đủ thứ hạnh phúc nhỏ nhoi theo đôi chiếc hôn thật nhẹ nhàng. Chúng ta đã từng có những giấc mơ lạ lùng và ngô nghê của tuổi trẻ, chìm trong hoài bão đong đầy những đốm lửa của đam mê suốt những chặng đường mình từng trải bước. Thân yêu của tôi, chúng ta đã từng hi vọng như thế. 
          
          Hoặc là chúng ta đã từng cùng nhau hi vọng như thế.