Có lẽ những truyện sau này sẽ liên quan đến các tác phẩm khác, những bộ truyện khác. Bạn biết Boboiboy chứ? Tuổi thơ của nhiều người ha?
Đối với tôi cốt truyện của nó mang lại nhiều giá trị nhân sinh hơn những gì nó đang được thể hiện những nhân vật và những tiềm năng còn có thể khai thác thêm.
Có vẻ hướng đi và thể loại truyện sẽ là một điều khá khó khăn với tôi. Mood của tôi không tăng cao như bạn nghĩ việc tôi trở lại là vì tôi có cảm hứng đâu, tôi vừa lấy lại được acc vài ngày thôi:) mood đang khá tuột vì điểm văn đang chạm đáy, điểm toán đáng lo ngại và điểm sử lẹt đẹt, còn môn thi thứ 4? sinh hay lý đều làm tôi đau đầu nên tôi chọn lý cho bản thân có thể chết một cách huy hoàng một chút. À, còn môn sinh nó làm tôi chết tâm rồi.
Nên bạn đừng quá bất ngờ nếu như văn phong của tôi nó lại nhàm chán và dài dòng đến thế. Yep, tôi biết văn phong của mình đang rất chán và nó mang đầy sự dè dặt, tôi không tự tin vào văn phong của mình cho lắm và vốn từ của tôi nó cạn đến đáng thương. Tôi đang mưu cầu sự cảm thông nếu các bạn cảm thấy nó quá tệ.
Việc đăng tải thế này khiến tôi thoải mái hơn là ghi chú vào tác phẩm của mình. Các bạn biết đấy, người theo dõi, người bạn cũ, và hộp thư sau 2 năm mà nó vẫn 99+ khiến tôi bất ngờ.
Btw, chúng ta nên đi ngủ nếu không sẽ có đôi mắt của những sinh viên đại học.