docba_leo

Tự nhiên thấy anh xăm hình mới lại nhớ :) nhớ hình xăm trên ngực, sau gáy anh :) nhớ cái lần doạ anh để anh nói ý nghĩa hình xăm :) nhớ cả lần nằm lăn lê với anh cả sáng để chiều hôm ấy cái mùi rượu bám quanh quẩn áo sơ mi làm em cứ say mãi không thôi :)

docba_leo

Tự nhiên thấy anh xăm hình mới lại nhớ :) nhớ hình xăm trên ngực, sau gáy anh :) nhớ cái lần doạ anh để anh nói ý nghĩa hình xăm :) nhớ cả lần nằm lăn lê với anh cả sáng để chiều hôm ấy cái mùi rượu bám quanh quẩn áo sơ mi làm em cứ say mãi không thôi :)

docba_leo

Luôn được bên cạnh anh. Vậy có đủ không? Em cũng không biết nữa, "công tử" ạ! 
          
          Được sinh ra trong một gia đình giàu có là điều mắn may mà cả em và anh đều nhận được khi chào đời. Còn với riêng em, may mắn hơn khi được đính hôn với anh từ ngay khi bố mẹ còn chưa biết chúng ta là nam hay nữ. Nếu hai đứa đồng giới thì bố mẹ có thay đổi lời thề không nhỉ? Em đùa đấy!
          
          Em luôn được "mặc định" yêu anh. Ban đầu nó là nghĩa vụ, rồi thành thói quen và bây giờ là sự sống của em. Yêu tất cả mọi thứ của anh. Yêu sự lạnh lùng anh dành cho em. Và... Yêu cả sự ôn nhu anh dàng cho chị ấy.
          
          
          Có ai muốn đọc truyện này không?

docba_leo

Muốn chửi thề lắm rồi đấy!!!!!!!!!!!!!! Hôm qua thức đến ba giờ sáng để viết truyện. Sáng nay ngồi viết tiếp. Bây giờ vào mở ra mất hết chỗ viết từ hôm qua!!! Viết trên máy tính xong chs lưu thành bản mới. Xoá bản cũ đi mất luôn phần viết trên máy!!! Cập nhật 22/6 mà chả có cái chữ nào!!! Tổ sư!!!