doublemon_

Những người già, vì sao họ lại đón nhận và mời chào cái chết đến với mình như vậy? Bà ngoại mình vừa mất hôm nay, lúc bà còn ý thức, bà luôn bảo chỉ mong rằng được ra đi thanh thản, chứ khổ con khổ cháu. Hay như mình được nghe một người bạn thân thiết kể rằng, bà bạn ấy vẫn rất mình mẫn, một ngày bà nghe được tiếng quạ kêu, bà nhất nhất là mình sắp đi, bà đặt tờ giấy trắng phía dưới gối ngủ để lúc bà đi có thứ mà che mặt. Mình tự hỏi, sống bao nhiêu? Sống như thế nào? Thì con người ta mới mong nghĩ đến việc ra đi thanh thản? Cái chết là nỗi sợ lớn nhất của chúng ta, vậy thì sống đến bao giờ mới đủ dũng cảm và mạnh mẽ đối mặt với tử thần như vậy? 

doublemon_

Những người già, vì sao họ lại đón nhận và mời chào cái chết đến với mình như vậy? Bà ngoại mình vừa mất hôm nay, lúc bà còn ý thức, bà luôn bảo chỉ mong rằng được ra đi thanh thản, chứ khổ con khổ cháu. Hay như mình được nghe một người bạn thân thiết kể rằng, bà bạn ấy vẫn rất mình mẫn, một ngày bà nghe được tiếng quạ kêu, bà nhất nhất là mình sắp đi, bà đặt tờ giấy trắng phía dưới gối ngủ để lúc bà đi có thứ mà che mặt. Mình tự hỏi, sống bao nhiêu? Sống như thế nào? Thì con người ta mới mong nghĩ đến việc ra đi thanh thản? Cái chết là nỗi sợ lớn nhất của chúng ta, vậy thì sống đến bao giờ mới đủ dũng cảm và mạnh mẽ đối mặt với tử thần như vậy? 

doublemon_

Hehe mọi người ơi, tình hình là dạo này mình có hơi năng suất trở lại.
          Tạm thời thì mình sẽ liên tục cập nhật các chap cho 'hôm nay tôi muốn ăn trứng bác'. Ngoài fic này ra thì mọi người có muốn mình up chap mới cho fic nào nữa ko nhỉ???
          Mình sẽ cố gắng cập nhật nhanh nhaa

bae_yyi

@ doublemon_  chị tác giả ơi, chị drop "hôm nay tôi muốn ăn trứng bác" rồi ạ? Em đọc từ hồi cách ly ở nhà cơ,lâu lắm rồi k thấy chị up chap mới 
Contestar

doublemon_

@ dvwn406  oki nha, có khi tầm giữa tuần sau sẽ có 
Contestar

doublemon_

@ flamedawning  hehe chị đang viết chap mới đây nè
Contestar

doublemon_

Dạo này có nhiều việc xảy ra, và tớ đã khóc rất nhiều. Nhiều đến mức tớ nghĩ mình bị vỡ tuyến lệ luôn ấy.
          Nhưng tớ chợt nhận ra đó cũng không phải là chuyện quá tệ. Vì càng lớn, ta càng có xu hướng che giấu cảm xúc, đem mọi thứ cất lại trong lòng, khóa chặt nó. Như thể là mất đi khả năng bộc lộ cảm xúc của trẻ con ấy. Thực ra mấy chuyện buồn con con thì không sát thương tẹo nào, nhưng để dồn lại một cục lâu ngày thì bức bối lắm.
          Vì vậy, nếu tớ khóc được, thì tớ sẽ nhẹ lòng hơn. Tớ cũng biết được là ít nhất, tớ vẫn bộc bạch, vẫn giải tỏa được cho chính mình. Và việc khóc, cũng ổn thôi, không hẳn là xấu.
          Nhưng mà khóc rồi, thì mọi người nhớ thả hết tiêu cực theo nước mắt luôn nha, đừng giữ khư khư chúng mãi như vậy 

doublemon_

@ haejjanee  tớ cũng ko nghĩ chuyện khóc đồng nghĩa với việc yếu đuối ấy, vì tớ khóc nhiều nhưng tớ cũng tự thấy bản thân mình mạnh mẽ nữa
Contestar

doublemon_

@ doublemon_  cảm ơn cậu nhìu nha. Tớ cũng muốn chia sẻ chuyện này với mọi người ấy
Contestar

haejjanee

@doublemon_  may mắn rằng cậu biết chấp nhận bản thân đang xảy ra chuyện gì và đang tự giải quyết, thật may vì cậu chịu viết ra những lời này. mọi chuyện sẽ không mãi mãi tồi tệ đâu, chỉ cần cậu biết bản thân mình còn gì phải làm và thực hiện nó ra sao là quá đủ rồi. 
Contestar

doublemon_

Rất rất xin lỗi các bạn đọc vì không update truyện nha :(((
          Tớ có 1 kì thi quan trọng vào đầu tháng 10 nên thực sự là không có thời gian ý.
          Mong mọi người thông cảm nhó :>
          

oldtown10032020

Chào cậu, để tránh làm mất thời gian của nhau bọn tớ sẽ vào thẳng vấn đề. Ngắn gọn thôi, thị trấn @oldtown10032020 của bọn tớ đang tuyển thành viên ~ Team cần những thị dân ở bộ phận sau:
          
          - write
          -design
          -collect
          
          Muốn nâng cao tay nghề và tìm nhà để quẩy thì mau mau tới đây nào~ Lái lơ ~