dreezzle_

cứ cho là anh có thể bước vào cuộc sống của tôi đi 
          	cứ cho là anh có vũ khí bí mật đi 
          	thì anh cũng sẽ bỏ rơi tôi như vậy thôi 
          	thì chúng ta cũng sẽ kết thúc như vậy thôi

dreezzle_

này là lời bài hát thôi chứ mình là mình không có kiểu này nha 
          	  yêu là ngu ngốc, yêu là mụ mị mà
Reply

dreezzle_

cứ cho là anh có thể bước vào cuộc sống của tôi đi 
          cứ cho là anh có vũ khí bí mật đi 
          thì anh cũng sẽ bỏ rơi tôi như vậy thôi 
          thì chúng ta cũng sẽ kết thúc như vậy thôi

dreezzle_

này là lời bài hát thôi chứ mình là mình không có kiểu này nha 
            yêu là ngu ngốc, yêu là mụ mị mà
Reply

dreezzle_

lần đầu nhìn thấy anh, mình đã ngạc nhiên vô cùng 
          mình chưa thấy ai mặt mũi sáng bừng mà ánh mắt trong veo như trẻ thơ vậy, lạ thật 
          ít nhiều trong mắt của những người mình gặp sẽ trộn lẫn bộn bề và nghĩ suy, mệt mỏi và chán chường, động cơ và mục đích 
          nhưng chưa ai, phải chưa ai đến gần đầu 3 rồi mà vẫn giữ được sự trong sáng bừng bừng đến thế 
          như một dòng nước suối sạch sẽ gột rửa tâm hồn mình, khiến mình thấy thoải mái mỗi lần nhìn thấy anh 
          con người ấy mà, đừng mải mê tính toán, mệt lắm, nên mình cần thấy một người trực tiếp và thẳng thắn như anh 
          anh ta sáng, bởi cái mắt của anh ta biểu lộ một tâm hồn ngay thẳng và trong sạch, một người ta luôn mong cầu 
          thời gian đến rồi lại đi, mong ánh mắt người không đổi

dreezzle_

cô ấy rest. 
          thực lòng cũng hơi buồn, vì cổ là admin của page couple đầu tiên mình đu ở kpop 
          mình nói chuyện nhiều 
          vì couple bé tí mà 
          có mấy người đâu (nói vậy cũng nhiều so với couple flop khác) 
          cổ còn hẹn mình đi chơi đi đây đi đó (dù chưa thực hiện) 
          nghĩ cũng buồn 
          cổ bảo vì cơm áo gạo tiền 
          mình mới nghĩ, chắc khi nào nhiệt huyết thiếu nữ của mình bay hết mình cũng sẽ như cổ, tạm biệt những khoảnh khắc rực rỡ và cố gắng của mình để lao đầu vào dòng xoáy cuộc đời 
          thiếu niên, ôi thiếu niên, ai có thể mãi mãi là thiếu niên?

dreezzle_

vốn không định viết bài này, nhưng em và em ấy đã từng yêu thương nhau đến thế, mình không biết hiện tại thế nào, nhưng ít nhất trước kia là vậy. 
          người bạn trong giới đầu tiên mà em mình gọi là "thân nhất", cũng đến lượt em bước đến đường trưởng thành rồi. thực lòng mình không hiểu em lắm, không biết về em lắm nhưng mình có thể hiểu tại sao hai đứa thân nhau. 
          em là người tốt. 
          một người nhìn mặt đã thấy kiên nhẫn, nhẫn nại, lương thiện. em mình thích ở bên những người như thế. 
          em hiền thật đấy, chẳng biết sao nhưng mình cảm được như thế. 
          người lương thiện thì luôn nhận được hồi báo, mình tin là vậy, dẫu cho hiện tại có trắc trở khó khăn, mình tin rằng em sẽ được hạnh phúc, vậy thôi.

dreezzle_

con người thật kỳ lạ 
          họ ngưỡng mộ những người giỏi giang 
          mặt khác lại hy vọng người ta tắt đi ánh sáng rực rỡ, rơi vào tình cảnh thảm thương rồi tỏ ra rằng mình thật cao thượng, thánh thiện biết bao khi bênh vực kẻ yếu thế 
          nhưng không phải trước đó cũng chính các người đã kéo người ta vào bóng tối sao 
          các người hối hận, hay diễn trò tỏ vẻ 
          những người mà các người mắng mỏ ngày đêm đó, có phải chỉ cần họ xuôi tay thì các người mới dừng lại hay không? 
          nhân loại, ôi nhân loại

dreezzle_

born unique, called ugly

dreezzle_

khó lắm đấy
Reply

dreezzle_

love myself, unconditional 
            
            không phải vì đạt giải nọ thưởng kia 
            không phải vì hơn này hơn nọ
            không phải vì được gì có gì 
            
            đơn giản là "yêu" thôi
Reply

dreezzle_

chấp nhận bản thân ư, thế bạn rốt cuộc có biết bản thân là gì không?
Reply

dreezzle_

cái hay của bọn này là công ty ngay từ đầu đã đào tạo cho chúng nó như "một thể" liên kết, không tách rời. tập trung nhấn mạnh rằng đoàn kết là trên hết, và "thực sự" dành thời gian để kiến thiết cái sự đoàn kết ấy. các em được nhắc đến vô số lần, từ công ty, đến tiền bối rằng các em phải yêu thương và trân trọng nhau vì đi đến cuối cùng chỉ có đồng đội mà thôi. 
          
          chính vì vậy nên các em yêu nhau theo một cách rất trân trọng, không biết diễn tả thế nào nhưng các em khiến mình cảm thấy được tôn trọng và ấm lòng một cách lạ kỳ.  
          
          rồi các em sẽ ổn thôi, mình chắc đấy.

dreezzle_

không ổn định và không chắc chắn thì mới cần cược đúng không em? 
            
            đường dài khó đi, mong em vững chắc.
Reply

dreezzle_

tức là sao ta, mình thấy quá nhiều cá tính ở những người nghệ sĩ, và ngay cả những người không phải nghệ sĩ cũng khó mà hạ cái tôi xuống để hòa vào một thể. để làm đồng nghiệp thôi đã khó, trên cả đồng đội và để được gọi là gia đình thứ hai ấy mà, nó khó vô cùng. 
            
            kể cả có ngày đêm bên nhau mà lòng không chung hướng thì chắc chắn cũng chẳng thể thân nhau. 
            
            các em còn quá trẻ để nói về tương lai, tình cảm là thứ mỏng manh, nhưng cũng rất vững chắc. có thể hôm nay em còn thấy thương người ta, ngày mai mở mắt đã thấy người ta khó chịu vô cùng, biết sao đây, con người là thế đấy.
Reply

dreezzle_

"một đời oanh liệt rạng rỡ, có lẽ càng kiều diễm thì càng mỏng manh, giống như bong bóng mùa hạ" 
          
          mình không phải fan cổ, không biết cổ, nhưng tên phim của cổ mình thuộc lòng, nổi tiếng quá mà.  
          nói sao ta, cuộc đời vô thường, được nay biết mai thế nào. 
          mới giây trước thôi còn cười nói vui vẻ, giây sau người đã nhắm mắt xuôi tay. 
          thực ra, sống và chết, mình không sợ nó đến thế. 
          mình sợ đau hơn. 
          mình sợ người khác đau, vì mình. 
          thế giới bên kia có lẽ cũng tươi đẹp, nhỉ? 
          chúc cô lên đường bình an.