duskintromso

tự dưng một ngày thức dậy thấy santal 33 không đủ hư nữa sos, mình mới đổi thành tabac 28 trong truyện mặt trời trắng :D rum và thuốc lá và cardamom urghhhh

imurescitalopram

Oh chị làm em nhớ ra giai iu Aqua của em chưa xài nước hoa :)))))) để tìm coi giai iu hợp mùi gì
Reply

duskintromso

tự dưng một ngày thức dậy thấy santal 33 không đủ hư nữa sos, mình mới đổi thành tabac 28 trong truyện mặt trời trắng :D rum và thuốc lá và cardamom urghhhh

imurescitalopram

Oh chị làm em nhớ ra giai iu Aqua của em chưa xài nước hoa :)))))) để tìm coi giai iu hợp mùi gì
Reply

duskintromso

not me thinking i lost the urge to write after traveling and going out nonstop in vietnam, only to come back to this snowy sh*thole and find myself counting down the hours at work just to escape into my stories again

duskintromso

mỗi lần yêu đời là lại không tài nào viết được mặt trời trắng hahahaha plot thì vẫn đó nhưng câu cú thì khô đét 
Reply

duskintromso

new update: trời nắng r yêu đời vãi chưởng
Reply

duskintromso

nghĩ ra plot song ngư rất mê nhưng ko biết ghép cặp với ai sos

duskintromso

@imurescitalopram haha đúng là giải pháp nhanh gọn lẹ 1s là xong > < 
Reply

imurescitalopram

cái gì khó quá thì mình random đi chị
Reply

duskintromso

không thể tin được là mình bắt đầu viết cũng nửa năm r, từ một ngày cảm thấy quá chán nản với việc đi làm vào mùa hè trong văn phòng không một bóng người 
          
          mình còn chẳng thích văn chương, mình chỉ viết vì mình muốn có gì đó để làm và thi thoảng trốn khỏi thực tại
          
          r mình nhận ra, viết truyện để giải tỏa kiểu, siêu vui, nó hòa với cuộc sống của mình: mình để ý nhiều hơn, nghe nhạc kĩ hơn, làm nhiều thứ hơn, vì tất cả đều có thể là cảm hứng tình tiết truyện của mình 
          
          tất nhiên mình hơi thiếu kế hoạch, thi thoảng lúc viết mình bốc đại cái nọ cái kia nên truyện của mình kiểu siêu thiếu nhất quán, nhưng về cơ bản thì mình cảm thấy cuộc sống mang nhiều cảm xúc hơn so với cái kiểu bị numb hồi trước của mình
          
          mong là một ngày mình sẽ viết truyện có chủ đích và thông minh hơn, mà vẫn giúp giải tỏa các thứ như hiện tại

duskintromso

tui cũng mới lập acc và viết nửa năm gần đây thui à :> cảm ơn nàng dễ thương rất nhìuuu vì đã ủng hộ cái mớ bòng bong của tui nhaaa! tui đang viết chương mới rrrrr 
Reply

XnhNgn

@ duskintromso  Uii truyện nàng hay cực a. Sao tui lại không biết nàng sớm hơn nhỉ:< (bruh mà biết sớm thì hóng điên luôn mất-)) dù giờ vẫn hóng cũng điên điên rồi.)
Reply

duskintromso

mình skip nhiều plot vãi nên chắc nếu để ý sẽ thấy mình có 1 đống nhân vật chả để lgi… uhm tại vì 1 ngày đẹp trời mình thấy với cái đống lore mình đã nghĩ ra này thì chắc phải 100 chương lol

duskintromso

first story, many lessons learned 
Reply

duskintromso

trời mưa to, trút xuống con đường dốc gập ghềnh dềnh lên những dòng nước chảy xiết. sư tử đón bạch dương về nhà từ bến tàu lúc 22:22, sau một ngày tăng ca làm việc buồn ngủ tới mức chỉ muốn nằm luôn ở văn phòng. chiếc ô chẳng đủ che cho hai đứa. quần áo ướt nhẹp. tất giày lội qua những vũng nước ngập tới mắt cá chân. 
          
          bạch dương kể rằng, hôm nay nó đi làm mà mệt mỏi khủng khiếp. bốn cốc cà phê cũng không thấm thía được gì. nhưng lát nữa về, nó phải nấu đồ ăn trưa cho hai đứa ngày mai, vì nếu sáng mai mới làm thì sẽ không kịp. 
          
          sư tử nói, vậy phải nhanh về nhà thôi. sư tử sẽ ở đó cùng bạch dương chuẩn bị đồ, nếu không thì nó lo người yêu mình sẽ ngủ gục luôn trong phòng bếp mất. 
          
          bạch dương cười bảo, thực ra từ lúc nhìn thấy sư tử, nó đã tỉnh luôn rồi. liều dopamine tác dụng tức thì của nó.
          
          thế là sư tử vừa lội nước, vừa bắt bạch dương nửa người đã ướt tới vắt được cả nước ra vì mải che ô cho sư tử phải nghe về tranh cãi giữa phương pháp hedonic travel cost và random ulitity trong việc đánh giá sự tiện nghi về mặt môi trường của các tài nguyên giải trí.
          
          tới cửa nhà, bạch dương mới sực hoàn hồn. nãy giờ mình cứ ừ ừ nghe cái gì thế nhỉ? 
          
          sư tử ơi, giải thích lại từ đầu được không? anh đã lost từ đoạn em nhắc tới cái tên phương pháp rồi…