emiukagami

Em nhớ nhà quá các bác ạ...
          	
          	Viết stt trên FB sợ phiền người khác, e chỉ có thể tâm sự lên đây.
          	
          	E góc tới 2h30 sáng vì e nhớ nhà. Số là e đi nước ngoài gần 10 năm rồi, bấy năm không về chắc không phải người. K ai lo được cho e về, e làm vất vả kiếm tiền đi về nhưng kiếm được thì có chuyện phải lo thế là không về được nữa. Không chỉ được mà nhiều lần, e kiếm được hơn số tiền mình cần nhiều nhưng lần nào gđ cũng có chuyện để lo, cuối cùng số tiền cuối e may mắn nhận được, e quyết định để đem về k dùng vào gì hết thì lại có chuyện. 
          	
          	E thấy khốn nạn quá. Sao hết cái này tới cái khác. E chỉ muốn được dãn gđ e về nhà thôi mà, tại sao không cho e về. 
          	
          	Thời điểm e kiếm, buổi chiều chuyến xe về lâu ngang chuyến xe khách. Ngồi trên xe chật chội nắng nôi, mệt tới ngủ quên và mơ thấy mình được về VN. Mở mắt dậy khóc mà không dám khóc vì người ta ngồi kế ấy.
          	
          	Mệt mỏi burn out tới độ như có vđ về tim mạch. 
          	
          	Ngay cả bên này e ráng làm không khí tết cũng chả xong. E làm ng nhà hét vào mặt bảo e bên này mà tết cái gì, e giữ hoà khí mà gđ cứ cãi nhau, mong muốn cái ở đâu mà quên cái trước mắt.
          	
          	Thậm chí cả lễ bên này mà e còn k ăn đàng hoàng được vì có ng thì k muốn ăn và gây lộn, k muốn ăn lễ nước ngoài.
          	
          	Em muốn được về nhà. Em muốn được về VN thăm nhà. Họ hàng e bên đấy ng thì qua đời, còn lại cũng muốn đi chỗ khác sống. E đã mất nhiều điều rồi không còn mất nữa. 
          	
          	Nhiều khi e nhớ tới lú, đi đường nhìn cảnh mà tưởng ở VN. Ngày xưa e buồn tới độ e hay tưởng tượng sau cửa nhà e là VN thôi, mở là tới, chỉ là không cần mở lúc này. 
          	
          	Giờ này cuối năm, gần 3h sáng và e không ngủ được vì e mãi khóc không kiềm chế được. E trầm cảm gần 2 năm nay, có vấn đề với giấc ngủ vì thế.
          	
          	Làm ơn hãy cho e về nhà đi. 

emiukagami

@TokitoFCl17 cảm ơn bác nhiều, ấm lòng quá bác ạ <3
Reply

TokitoFCl17

@emiukagami kbt có muộn k nma gửi tặng b 1 cái ôm nhé b kiên cường lắm
Reply

emiukagami

Bận tới độ có lần e ngồi vẽ đồ thị cong mà e cứ vẽ đi vẽ lại vì e thèm vẽ tranh nhưng không vẽ được. Bây giờ tranh thù nghỉ e vẽ mà cảm giác như được tắm mát vậy, chỉ có viết fic với vẽ tranh giúp e đỡ sầu đời. Sắp tới bận lại rồi. 
Reply

EcQuyPhiPhai

Khi nào bạn viết tiếp bộ dinh thự đỏ vậy ạ  chứ hay quá 

emiukagami

Lên rồi nha bạn!
Reply

EcQuyPhiPhai

@ emiukagami  khi nào bn định ra tiếp bộ dinh thự đỏ nữa vậy ạaa chứ tui hóng quá >⁠.⁠<
Reply

emiukagami

@EcQuyPhiPhai E sợ ma quá nên viết hơi chậm, bác thông cảm nhé hic
Reply

emiukagami

Em nhớ nhà quá các bác ạ...
          
          Viết stt trên FB sợ phiền người khác, e chỉ có thể tâm sự lên đây.
          
          E góc tới 2h30 sáng vì e nhớ nhà. Số là e đi nước ngoài gần 10 năm rồi, bấy năm không về chắc không phải người. K ai lo được cho e về, e làm vất vả kiếm tiền đi về nhưng kiếm được thì có chuyện phải lo thế là không về được nữa. Không chỉ được mà nhiều lần, e kiếm được hơn số tiền mình cần nhiều nhưng lần nào gđ cũng có chuyện để lo, cuối cùng số tiền cuối e may mắn nhận được, e quyết định để đem về k dùng vào gì hết thì lại có chuyện. 
          
          E thấy khốn nạn quá. Sao hết cái này tới cái khác. E chỉ muốn được dãn gđ e về nhà thôi mà, tại sao không cho e về. 
          
          Thời điểm e kiếm, buổi chiều chuyến xe về lâu ngang chuyến xe khách. Ngồi trên xe chật chội nắng nôi, mệt tới ngủ quên và mơ thấy mình được về VN. Mở mắt dậy khóc mà không dám khóc vì người ta ngồi kế ấy.
          
          Mệt mỏi burn out tới độ như có vđ về tim mạch. 
          
          Ngay cả bên này e ráng làm không khí tết cũng chả xong. E làm ng nhà hét vào mặt bảo e bên này mà tết cái gì, e giữ hoà khí mà gđ cứ cãi nhau, mong muốn cái ở đâu mà quên cái trước mắt.
          
          Thậm chí cả lễ bên này mà e còn k ăn đàng hoàng được vì có ng thì k muốn ăn và gây lộn, k muốn ăn lễ nước ngoài.
          
          Em muốn được về nhà. Em muốn được về VN thăm nhà. Họ hàng e bên đấy ng thì qua đời, còn lại cũng muốn đi chỗ khác sống. E đã mất nhiều điều rồi không còn mất nữa. 
          
          Nhiều khi e nhớ tới lú, đi đường nhìn cảnh mà tưởng ở VN. Ngày xưa e buồn tới độ e hay tưởng tượng sau cửa nhà e là VN thôi, mở là tới, chỉ là không cần mở lúc này. 
          
          Giờ này cuối năm, gần 3h sáng và e không ngủ được vì e mãi khóc không kiềm chế được. E trầm cảm gần 2 năm nay, có vấn đề với giấc ngủ vì thế.
          
          Làm ơn hãy cho e về nhà đi. 

emiukagami

@TokitoFCl17 cảm ơn bác nhiều, ấm lòng quá bác ạ <3
Reply

TokitoFCl17

@emiukagami kbt có muộn k nma gửi tặng b 1 cái ôm nhé b kiên cường lắm
Reply

emiukagami

Bận tới độ có lần e ngồi vẽ đồ thị cong mà e cứ vẽ đi vẽ lại vì e thèm vẽ tranh nhưng không vẽ được. Bây giờ tranh thù nghỉ e vẽ mà cảm giác như được tắm mát vậy, chỉ có viết fic với vẽ tranh giúp e đỡ sầu đời. Sắp tới bận lại rồi. 
Reply