fukaafukaze

Xin chào, mình là Fujino Fukaze! 
          	
          	Trước hết, có lẽ sẽ có những người thậm chí không nhớ mình là ai, cũng không sao cả. Vì có lẽ, giờ mình sẽ trở thành một con người "hơi khác" so với ban đầu. 
          	
          	Vì mình đã vượt qua căn bệnh trầm cảm rồi đó! 
          	
          	Mình bắt đầu viết từ đầu 2023 - giữa thời gian trầm cảm và dần xuất hiện dấu hiệu của bệnh tự kỉ, khi những suy nghĩ tiêu cực luôn luôn ở trong đầu, mình chọn viết truyện, rồi trút hết cảm xúc tiêu cực của mình lên từng con chữ mình viết ra, nên với mình, mọi tác phẩm đều chất chứa rất nhiều cảm xúc. Thực ra, nó chẳng đỡ được bao nhiêu. 
          	
          	Nhưng chắc bạn nào theo dõi từ đầu đến cuối của tác phẩm "[RinIsa] Lạc lối nơi ảo mộng" cho đến nay, chắc cũng thấy hết bao lần mình yếu lòng rồi ha? 
          	
          	Mình chủ yếu viết SE hoặc OE, vì bản thân gần như không thể vui vẻ và cảm thấy hạnh phúc. Mà, mình đặt khá nặng vấn đề cảm xúc vào mọi tác phẩm, nên viết HE hay thậm chí ngọt là tương đối khó.
          	
          	Nhưng mà, có lẽ đã đến lúc thay đổi vì một bản thân tốt hơn rồi nha! 
          	
          	Tóm lại, có lẽ giờ văn phong mình sẽ thay đổi một chút. Nhưng mong là mọi người vẫn sẽ ủng hộ và đón nhận những đứa con tinh thần của mình. 
          	
          	Mong rằng, bất cứ ai đang gặp phải những vết thương lòng, bệnh tâm lí cũng sẽ được chữa lành và tìm được cho mình hạnh phúc trong cuộc sống. 
          	
          	Một lần nữa, xin cảm ơn vì đã ủng hộ mình bấy lâu nay! 
          	
          	- Fujino Fukaze - 

Maiabc1234

Người đẹp có viết tiếp bộ của seimei ko dạ, mình vã cụ mà ít hàng để gặm quá

Maiabc1234

@ fukaafukaze  cố lên nha bạn, mê cụ seimei lắm r
Reply

fukaafukaze

@ Maiabc1234  mình có nhaa, hiện tại đang bí ý tưởng thoi ạ  
Reply

fukaafukaze

Xin chào, mình là Fujino Fukaze! 
          
          Trước hết, có lẽ sẽ có những người thậm chí không nhớ mình là ai, cũng không sao cả. Vì có lẽ, giờ mình sẽ trở thành một con người "hơi khác" so với ban đầu. 
          
          Vì mình đã vượt qua căn bệnh trầm cảm rồi đó! 
          
          Mình bắt đầu viết từ đầu 2023 - giữa thời gian trầm cảm và dần xuất hiện dấu hiệu của bệnh tự kỉ, khi những suy nghĩ tiêu cực luôn luôn ở trong đầu, mình chọn viết truyện, rồi trút hết cảm xúc tiêu cực của mình lên từng con chữ mình viết ra, nên với mình, mọi tác phẩm đều chất chứa rất nhiều cảm xúc. Thực ra, nó chẳng đỡ được bao nhiêu. 
          
          Nhưng chắc bạn nào theo dõi từ đầu đến cuối của tác phẩm "[RinIsa] Lạc lối nơi ảo mộng" cho đến nay, chắc cũng thấy hết bao lần mình yếu lòng rồi ha? 
          
          Mình chủ yếu viết SE hoặc OE, vì bản thân gần như không thể vui vẻ và cảm thấy hạnh phúc. Mà, mình đặt khá nặng vấn đề cảm xúc vào mọi tác phẩm, nên viết HE hay thậm chí ngọt là tương đối khó.
          
          Nhưng mà, có lẽ đã đến lúc thay đổi vì một bản thân tốt hơn rồi nha! 
          
          Tóm lại, có lẽ giờ văn phong mình sẽ thay đổi một chút. Nhưng mong là mọi người vẫn sẽ ủng hộ và đón nhận những đứa con tinh thần của mình. 
          
          Mong rằng, bất cứ ai đang gặp phải những vết thương lòng, bệnh tâm lí cũng sẽ được chữa lành và tìm được cho mình hạnh phúc trong cuộc sống. 
          
          Một lần nữa, xin cảm ơn vì đã ủng hộ mình bấy lâu nay! 
          
          - Fujino Fukaze - 

MingNguyethssya

Hừmmm. Tớ không biết tớ có khiến cậu thấy tốt hơn không. Nhưng tớ nghĩ cậu cần 1 lời động viên hoặc khuyên nhủ, không phải kiểu “không sao đâu!” Hay là “vui lên đi”. Mà chắc cậu cần một lời an ủi thực tế hơn. Tớ không biết cậu đã phải trải qua những gì và tớ cũng chẳng thân quen gì với cậu. Chắc hẳn cậu cũng không biết tớ.
          Nhưng thế thì đã sao? Cậu đã tiêu cực và tớ biết cậu tiêu cực. Vậy là đủ. Không phải mình tớ biết, độc giả của cậu cũng biết.
          Nhưng ngoài động viên ra thì cùng lắm là mang về lợi ích tinh thần. Tớ mong cậu đón nhận nó.
          -cậu tâm sự trong chương 26 fic “Rnis” là máy hỏng nhỉ? Và cậu còn phải học hè với ôn đổi tuyển. Vậy nếu chán thì cậu cứ thử mua sách về đọc xem. Tớ thấy điều đó ổn với tớ, còn cậu thế nào?
          -việc cậu mua sách về không phải “đọc cho biết” mà cậu có thể lấy nó làm thú vui tiêu khiển. Đồng thời cũng có cảm hứng sáng tác truyện.
          -không ai muốn từ bỏ đam mê cả. Nếu cậu không muốn viết, không ai ép cậu viết, nhưng đôi khi ta nên tự hỏi: liệu mình còn tìm thấy đam mê nào khiến bản thân thoả mãn như thế không? Có thể có, hoặc không.
          -cuối cùng, tớ muốn nói rằng: cậu giỏi lắm, nên hà tất phải đặt nặng mình như thế. Cậu được hs xuất sắc, đi ôn đội tuyển..mà vẫn hao sức vào viết lách. Thế là rất giỏi rồi.
          +
          Tớ biết nói lúc nào chả dễ hơn làm. Nhưng khi cậu gắng lên một chút. Niềm tin của cậu cũng tăng lên một chút. Không phải buồn. Muốn viết thì viết, không muốn viết thì tìm cảm hứng mà viết. 
          Tại những người lấy tâm trạng để viết như cậu rất là triển vọng đấy!