gchaule

Tuần đầu tiên của học kỳ thứ 10 tại trường Y, tuy thể xác mệt rã rời với lịch học dày đặc mỗi ngày 8 tiết nhưng tinh thần lại khá tốt. Mình vui vì mình luôn giải thích được kha khá cơ chế bệnh sinh, mình hài lòng với tốc độ học bài của mình, mình thoải mái với những câu hỏi cứ lần lượt xuất hiện khiến mình phải đi tìm hiểu,… Những điều mà trước đây không có hoặc rất ít khi xảy ra. Có bạn thắc mắc là mình định làm nghiên cứu hay sao mà lại làm cho OUCRU, rồi cũng có người hỏi mình vì sao không muốn làm lâm sàng. Mình ngại chết đi được. Thật ra, mình muốn cả hai, cả lâm sàng lẫn nghiên cứu, cụ thể ra sao thì còn phải xem mình tiến lên như thế nào. Nhìn những dòng mình để ở đây như thể vài trang ký ức trên hành trình học và hành y suốt những năm tháng qua. Mong là từ nay về sau sẽ luôn thuận lợi, tích cực và như mong đợi. :)))
          	Một chuyện be bé nhưng là động lực của mình suốt những ngày qua, hôm first meeting ở OUCRU, Prof. (từng phỏng vấn mình) nói với mọi người là mình truyền cảm hứng cho ông ấy rất nhiều, còn cụ thể như thế nào thì mọi người làm việc với mình sẽ rõ. Vậy mà qua second meeting, chốt xong weekly meeting thì có mỗi mình kẹt giờ ở bệnh viện  Thôi thì sẽ ráng, để còn hoàn thành tâm nguyện làm cả lâm sàng lẫn nghiên cứu.

_giaivu_

@gchaule =))) Thì đôi khi cũng phải làm màu một tí.
Reply

gchaule

@_giaivu_ douma nc khách sáo quá nên phải nhìn lại xem acc của ai :)))) t cảm ơn m nhiềuuu
Reply

_giaivu_

Cố lên bé oi. Tròi oi t thấy m giỏi ghê luôn á. 
Reply

gchaule

Tuần đầu tiên của học kỳ thứ 10 tại trường Y, tuy thể xác mệt rã rời với lịch học dày đặc mỗi ngày 8 tiết nhưng tinh thần lại khá tốt. Mình vui vì mình luôn giải thích được kha khá cơ chế bệnh sinh, mình hài lòng với tốc độ học bài của mình, mình thoải mái với những câu hỏi cứ lần lượt xuất hiện khiến mình phải đi tìm hiểu,… Những điều mà trước đây không có hoặc rất ít khi xảy ra. Có bạn thắc mắc là mình định làm nghiên cứu hay sao mà lại làm cho OUCRU, rồi cũng có người hỏi mình vì sao không muốn làm lâm sàng. Mình ngại chết đi được. Thật ra, mình muốn cả hai, cả lâm sàng lẫn nghiên cứu, cụ thể ra sao thì còn phải xem mình tiến lên như thế nào. Nhìn những dòng mình để ở đây như thể vài trang ký ức trên hành trình học và hành y suốt những năm tháng qua. Mong là từ nay về sau sẽ luôn thuận lợi, tích cực và như mong đợi. :)))
          Một chuyện be bé nhưng là động lực của mình suốt những ngày qua, hôm first meeting ở OUCRU, Prof. (từng phỏng vấn mình) nói với mọi người là mình truyền cảm hứng cho ông ấy rất nhiều, còn cụ thể như thế nào thì mọi người làm việc với mình sẽ rõ. Vậy mà qua second meeting, chốt xong weekly meeting thì có mỗi mình kẹt giờ ở bệnh viện  Thôi thì sẽ ráng, để còn hoàn thành tâm nguyện làm cả lâm sàng lẫn nghiên cứu.

_giaivu_

@gchaule =))) Thì đôi khi cũng phải làm màu một tí.
Reply

gchaule

@_giaivu_ douma nc khách sáo quá nên phải nhìn lại xem acc của ai :)))) t cảm ơn m nhiềuuu
Reply

_giaivu_

Cố lên bé oi. Tròi oi t thấy m giỏi ghê luôn á. 
Reply

gchaule

Lần đầu tôi biết đến An ca là lúc tôi đang ôn thi Y. Đối với đứa nhỏ luôn khát khao được khoác trên mình chiếc áo blouse trắng khi ấy thì anh bác sĩ nội trú An Ký Viễn quá đỗi giỏi giang và đáng ngưỡng mộ. Hè này tôi lại tìm đến An ca, bởi vì tôi cần có cảm hứng để "thấm" được combo Ngoại Thần kinh, Nội Thần kinh và Tâm thần ở năm học tới. Hồi đấy tôi phải đọc chú thích của tác giả ở mỗi chỗ liên quan chuyên môn, còn bây giờ tôi lại đi soi xem vậy có chuẩn chưa =))) Tâm lý kỳ cục ghê á =))) Nhanh như một cái chớp mắt, giờ tôi gọi An Ký Viễn là bạn thay vì là anh nhỉ. Chúng tôi bằng tuổi nhau mất rồi, hi vọng rằng không lâu sau nữa, chức danh nghề nghiệp của tôi cũng sẽ thật "oách" như anh bạn vậy =)))

gchaule

Lại là những ngày đọc lại An ca...
          Lần này, tôi phát hiện ra Quý ca ca từng khảo Sinh lý đạt điểm tối đa. Tôi rất phấn khích báo cho chị tôi rằng: "Cuối cùng thì em cũng có thể đứng chung vị trí với mấy anh ở một mặt nào đó rồi =)))"
          Chắc hồi xưa khi đọc đến đây tôi chưa học Sinh lý nên không ấn tượng chi tiết này. 
          Thôi, mê ít lại để còn dành thời gian trau dồi Nội khoa. Còn hơn 2 năm để mơ tưởng đến con 9 điểm Nội thi Tốt nghiệp như Quý ca ca, còn 10 như Tiểu Viễn thì không dám mơ đâu =)))
          

gchaule

Hồi mới chập chững bước vào con đường y học, nhiều yếu tố khách quan và chủ quan khiến tôi sa ngã và hậu quả thật thê thảm. Khi ấy, tôi khát khao tột cùng một mối quan hệ negre-patron để cứu vớt tôi khỏi đáy vực thẳm... Nhưng đó chỉ dừng lại ở mức "ước mơ". Hiện tại, khi đã ổn định hơn, bằng chính sức lực của mình, góp nhặt được (khá) nhiều điều hay ho về cả kiến thức lẫn tinh thần thì tôi chợt nảy ra ý định tôi muốn có negre của riêng mình. Chưa dám hứa hẹn gì xa vời, chỉ mong tôi có thể chia sẻ cùng bạn ấy trên con đường chung của bọn tôi. Chủ động tìm kiếm hay ngồi yên đợi cái duyên này đến, tôi vẫn chưa nghĩ ra được. Thôi thì cứ có ý định, để dành, và chờ đợi.

gchaule

Chuyện là tôi đang trải qua những ngày tháng được tự do làm điều tôi muốn, không phải trói buộc bởi lịch học, kì thi hay bất cứ cuộc hẹn nào (nghỉ ở trường nên tôi mạnh dạn nghỉ luôn cả các hoạt động khác). Điều kiện kèm theo là điểm thi lần lượt công bố phải khả quan nhưng mà thôi cứ chậm rãi "tận hưởng" vậy. Tôi quyết định dành những ngày này để xem Hospital playlist, bộ phim y khoa nổi đình đám (ngay cả giảng viên của tôi cũng khuyên nên xem) và ôi thật bất ngờ, anh Ik Jun quẫy bar pub các kiểu nhưng vẫn top 1 cả lý thuyết lẫn lâm sàng =))) Vậy nên tôi đã đi bus hơn trăm cây số để lấy sách vở về nhà với tâm thế là mình sẽ trau đồi kiến thức để những đợt lâm sàng tới khá hơn chút, kiểu người ta quẫy tới vậy mà giỏi quá, nhìn lại mình thì ối giời ơi (dù phim thôi nhưng truyền cảm hứng ngành ghê gớm lắm nên tôi tin sái cổ haha). Và rồi chưa được bao lâu thì tôi thấy bài đăng trên FB thầy của chị tôi-một người tôi rất ngưỡng mộ cả về kiến thức, vị thế của thầy trong ngành và cả những giá trị sống tích cực mà thầy mang lại cho mọi người. Thầy khoe ảnh lên bài đồ án ở họa thất hồi còn học ĐH và điểm nhấn đối với tôi là bình luận thầy kể với cô đồng nghiệp rằng thời đó thầy bar pub miết luôn =))) Tôi đang nghiêm túc suy nghĩ xem tôi có nên xách mông lên lại SG để bar pub cho học giỏi hơn không đây?  

gchaule

@_giaivu_ Tôi thì ngược với cô. Tôi phải ngồi yên tĩnh trên bàn học, ghi ghi chép chép sách giấy vở giấy thì mới học vô cơ. Tụi bạn ĐH hay rủ ôn thi ngoài quán cf nhưng tôi chẳng bao giờ đạt hiệu quả, nếu có đi thì chủ yếu làm đề chung thì may mắn nhét được chút 
Reply

_giaivu_

Trong thời gian này đang khá lo lắng về mấy kì thi chuyên ngành sắp tới, nhưng lựa chọn của tôi là tận hưởng đã. Đi quẩy ngày đêm xong thi thoảng lấy sách lưu trong dt ra lướt một xíu với tâm thế học vui, chứ ngồi một chỗ học đảm bảo không học gì luôn. =((((
Reply

gchaule

Tôi không muốn đi khám bệnh, cũng không muốn xem bệnh án, càng không muốn đi trực. Tôi mệt mỏi với lý thuyết và cực kỳ chán nản với lâm sàng. Chỉ mong sớm kết thúc những ngày tháng vật vã thế này. :(((((((((((((
          P/S: Nay thấy topic acc mxh để đi làm khác acc sống thật. Nhìn lại mình chỉ có nơi đây để than vãn về con đường mình đã chọn thôi, vì zalo có gia đình, IG, FB, TW có bạn bè và những mối quan hệ khác khiến mình rất e dè. Con người tiêu cực này chỉ có thể ở đây thôi :(((((((

gchaule

@_giaivu_ tôi luôn cảm thấy may mắn vì có nơi đây làm chỗ trú ẩn :(((
Reply

_giaivu_

Đúng là tiêu cực chỉ biết tìm đến đây để lảm nhảm và quên đi cuộc sống. =(((( 
Reply

gchaule

Ấn tượng đầu không tốt lắm nên không thích. Vậy mà tình cờ biết được lúc thầy học Y6, 10 điểm Nội LT và 9 điểm Nội TT thì tôi bắt đầu chú ý mọi điều thầy làm dù cho không thích vẫn là không thích, thậm chí muốn càng sớm không gặp càng tốt. 
          P/s: Trước đây tôi tưởng 10 điểm Nội chỉ có trong truyện vì ngay cả Quý Hàng cũng đạt 9, tính ra thầy ấy có trình độ cày cuốc ngang ngửa anh bạn An Kí Viễn rồi :)) Còn điểm Nội lúc Y3 của tôi thì... thôi bỏ đi, mong Y4 với Y6 được khá hơn. Huhuuuu

gchaule

Trên hành trình chinh phục tri thức của mình, thật không may khi mình gặp không ít những người là thầy, là cô nhưng tư cách đạo đức rất đáng xem xét lại. Từ khi mình bước chân vào con đường y học, mình luôn ngỡ rằng nhân sinh quan đi đôi với học hàm, học vị. Tuy nhiên, sự thật rất khác, giảng viên của mình, người có thành tích học tập bậc Đại học tốt và một học vị tương đối vững chãi để hành nghề (ThS. BSNT) nhưng đã lợi dụng chức danh ấy để ngày ngày buôn bán các sản phẩm đang bị đưa vào danh sách nghiên cứu cần loại trừ trên các tạp chí y học quốc tế và luôn muốn đưa những phương pháp dinh dưỡng lên trên hết tất cả mọi hình thức phòng - chữa bệnh khác dưới mác "bác sĩ". Chiều nay, mình có giờ của người này và thật hoảng hồn khi vừa vào lớp thì đã la oai oái những câu từ giả tạo, tỏ ra thân thiện và giỏi giang, càng kinh tởm hơn khi khinh miệt bài học trước của lớp mình rằng "các em có muốn mình và người nhà bị X*** không?", "các em nghĩ trong đời của các em gặp được bao nhiêu ca X***?",... Ở môn Y đức và cả ngoài cuộc sống, mình tin là ai cũng được dạy về việc tôn trọng người khác, tôn trọng đồng nghiệp, thế nhưng thật đáng buồn khi người ấy hạ thấp chuyên khoa của thầy dạy giờ trước (với mình, đây là một người thầy đáng kính với tâm huyết và chuyên môn y học rất cao) chỉ vì muốn nâng cao tầm quan trọng bài dạy, cũng như mục đích kinh doanh của mình... Thôi thì vẫn phải luôn tự nhủ rằng sơ tâm mình còn đó, là vẫn còn may, nên ráng mà giữ vì đường đi còn rất dài. Kệ họ!

gchaule

Lúc trước, tui đọc một bộ huấn sư đồ có hai nhân vật chính là bác sĩ khoa Ngoại nhi, chủ yếu về những ca dị dạng tim bẩm sinh. Với kiến thức ít ỏi về Giải phẫu và Phôi thai học của Y1 và Y2, tui nửa tỉnh nửa mê với những đoạn mang tính chuyên ngành, chẳng biết thực hư ra sao. Hôm nay, tui được nghe về các tật tim bẩm sinh (phân môn Sơ sinh - Tim mạch của Nhi khoa) với phân bổ kiến thức phù hợp Y4. Dẫu biết là những điều tui học, tui biết ở thời điểm này như hạt cát giữa sa mạc nhưng tui vẫn cảm thấy rất vui và thú vị. Kiểu như vừa lạ vừa quen, được mở mang tầm nhìn í. :)))

gchaule

@sisi1280 mình ib bạn rồi á 
Reply

sisi1280

@ werbidoi  ui- mình k bjk tiếg trung. 
Reply

gchaule

@sisi1280 他心里下过一场雪 nhaaaa
Reply

gchaule

Nhiều lúc tui tự hỏi có phải tui đam mê bị ngược quá rồi không? 
          Lịch học, lịch thi dày đặc thì tinh thần bất an, sợ hãi, lo lắng. Đến khi được nghỉ hè (3 tuần) thì nhớ nhung những ngày tháng chạy ngược chạy xuôi đó. 
          Tái bút: Tui quá mệt mỏi với mấy bà phi tần trong phim cung đấu (mệt nhưng vẫn mê) nên tui đi xem bài học của kì tới. Vừa nghe thái y trong phim nói công chúa bị tím tái do bệnh tim bẩm sinh, slide của thầy tôi viết y chang như vậy. "Tím là dấu hiệu gợi ý tim bẩm sinh thường gặp nhất trên lâm sàng."
          

gchaule

@CT1108 hồi xưa có chia % câu trắc nghiệm honggg
Reply

CT1108

@ werbidoi  kế thừa nền y học nghìn năm 
Reply