gliese65

Giá như con người ta hiểu rằng những lời nói cay nghiệt và thâm độc của họ có thể khiến trái tim của một ai đó rỉ máu, tôi cũng không phải là ngoại lệ vì tim tôi cũng như bao người bình thường khác.
          	
          	Nhưng thay vì tìm cách băng bó trái tim đầy vết xước kia, tôi sẽ để mặc nó rát buốt và đau âm ỉ đến suốt đời, ném nó vào một cái hang hốc nào đó không ai biết đến rồi thay thế bằng một cái bình ắc quy ở vị trí lồng ngực trái. Nếu trái tim của tôi chui ra khỏi hang, tôi sẽ nhốt nó lại một lần nữa, nó không thể tự do nếu như lúc nào cũng đối mặt với tôi bằng vẻ ngoài rách rưới tàn tạ. Nó sẽ sợ tôi rồi lại trốn vào hang, nó không chỉ sợ tất cả những mối quan hệ đã làm nó tổn thương, nó sợ cả bản thân nó nữa.
          	
          	Sau tất cả mọi chuyện đã xảy ra, tôi ước gì trái tim tôi cũng lành lặn như cái bình ắc quy kia, qua loa đáp lại bằng câu “tôi bình thường” như cái cách tôi vẫn thường hay chống chế nhưng rồi câu nói này sẽ phải sụp đổ trong một khoảnh khắc nào đó.
          	
          	Có lẽ là khi tôi chết đi, hoặc khi tôi vứt đi cái bình ắc quy, khi tôi buồn bã chui vào hang ôm lấy trái tim rồi vỗ về vì đã đối xử tệ với nó, học cách chấp nhận bản thân xấu xí tựa như môi trường sống của mình.  
          	
          	Nếu cuộc đời này kết thúc sớm thì ở cuộc đời tiếp theo, tôi muốn trở thành một phần của khí trời ngoài kia, vì nếu vậy thì ai cũng cần tôi để sống cả. 

un_r3v3

@gliese65 khi nào em có thể, hãy nói chuyện với chị nhé, được không?
Reply

gliese65

Giá như con người ta hiểu rằng những lời nói cay nghiệt và thâm độc của họ có thể khiến trái tim của một ai đó rỉ máu, tôi cũng không phải là ngoại lệ vì tim tôi cũng như bao người bình thường khác.
          
          Nhưng thay vì tìm cách băng bó trái tim đầy vết xước kia, tôi sẽ để mặc nó rát buốt và đau âm ỉ đến suốt đời, ném nó vào một cái hang hốc nào đó không ai biết đến rồi thay thế bằng một cái bình ắc quy ở vị trí lồng ngực trái. Nếu trái tim của tôi chui ra khỏi hang, tôi sẽ nhốt nó lại một lần nữa, nó không thể tự do nếu như lúc nào cũng đối mặt với tôi bằng vẻ ngoài rách rưới tàn tạ. Nó sẽ sợ tôi rồi lại trốn vào hang, nó không chỉ sợ tất cả những mối quan hệ đã làm nó tổn thương, nó sợ cả bản thân nó nữa.
          
          Sau tất cả mọi chuyện đã xảy ra, tôi ước gì trái tim tôi cũng lành lặn như cái bình ắc quy kia, qua loa đáp lại bằng câu “tôi bình thường” như cái cách tôi vẫn thường hay chống chế nhưng rồi câu nói này sẽ phải sụp đổ trong một khoảnh khắc nào đó.
          
          Có lẽ là khi tôi chết đi, hoặc khi tôi vứt đi cái bình ắc quy, khi tôi buồn bã chui vào hang ôm lấy trái tim rồi vỗ về vì đã đối xử tệ với nó, học cách chấp nhận bản thân xấu xí tựa như môi trường sống của mình.  
          
          Nếu cuộc đời này kết thúc sớm thì ở cuộc đời tiếp theo, tôi muốn trở thành một phần của khí trời ngoài kia, vì nếu vậy thì ai cũng cần tôi để sống cả. 

un_r3v3

@gliese65 khi nào em có thể, hãy nói chuyện với chị nhé, được không?
Reply

gliese65

những nỗi sợ của các nhân vật trong ‘nguồn cơn sụp đổ của thành jericho’ hoàn toàn được lấy từ tôi mà ra, tôi sợ mưa cào, sợ bị người lớn nói là chịu đựng chút nữa đi, sợ người mình yêu thương ra đi trước mặt mình và có lẽ là còn nhiều hơn thế nữa.
          
          nhưng thay vì nói với ai đó, tôi nghĩ nếu để nhân vật trải nghiệm những nỗi sợ của tôi thì có lẽ tôi sẽ hiểu bản thân hơn, và thành jericho của tôi cũng sẽ không sụp đổ oan uổng như vậy.

un_r3v3

Biến mất mấy ngày, gửi lại một bài thơ:
          
          "Ngắm trời sao, tôi đã hiểu rất rõ,
          Chúng thờ ơ, xuống địa ngục dẫu tôi,
          Nhưng trên đời hững hờ đâu đáng sợ
          Hơn hết ở dã thú hoặc con người.
          
          Vui sao được khi những vì sao cháy
          Bằng tham vọng ta không thể trả lời?
          Nếu tình cảm không thể nào cân đối,
          Hãy để kẻ yêu nhiều hơn là tôi.
          
          Là một kẻ ngưỡng mộ như tôi nghĩ
          Những vì sao chẳng quan tâm chút gì,
          Tôi không thể, giờ nhìn chúng, bày tỏ
          Tôi nhớ một ngôi sao nhớ khiếp cả ngày.
          
          Nếu như sao biến mất cả hoặc chết,
          Tôi sẽ học nhìn bầu trời bỏ hoang
          Và cảm nhận trong tăm tối vẻ đẹp,
          Dẫu có thể phải mất chút thời gian.
          
          W. H. Auden, “The More Loving One,”

gliese65

Cảm ơn vì còn nhớ tới mình, nhưng cho mình hỏi là bài thơ có chủ đích gì không hay bồ tặng mình vu vơ thôi?
Reply

gliese65

“Xin cho tôi, tôi như cơn ngủ
          Ru em, đưa em một lần
          Ru em vào mộng, đưa em vào đời
          Một thời yêu đương
          Cho tôi xin em như gối mộng
          Cho tôi ôm em vào lòng
          Xin cho một lần, cho đêm mặn nồng
          Yêu thương vợ chồng”
          
          (Niệm Khúc Cuối — Ngô Thuỵ Miên)

dondong_donyeong

xin chào, mình là dondong_donyeong, một trong những ban giám khảo của fesfic24 năm nay đây ạ.
          
          cảm ơn bạn vì ba tác phẩm - ba lần thể hiện thực sự bùng nổ của bạn trong fesfic lần này. trên cương vị là một người đọc, mình rất vui vì đã được đọc tác phẩm “dang tay ôm lấy sao trời” - một tác phẩm mang các tầng thông điệp tích cực và vô cùng ý nghĩa. 
          
          tác phẩm đã làm rất tốt việc truyền tải thông điệp qua những từ ngữ tràn đầy cảm xúc. tác phẩm cũng để lại dấu ấn khó phai trong lòng người đọc bằng cách vẽ nên hình ảnh nhân vật Hanni cụ thể, gần gũi; xây dựng không gian, thời gian cụ thể, sống động. tuy nhiên, tác phẩm chưa có quá nhiều điểm tương đồng với MV Ditto. 
          
          trên con đường sau này, mong bạn có thể phát triển hơn. những con chữ tuyệt đẹp của bạn còn có thể đưa bạn bay xa hơn nhiều nữa, mình thực sự rất mong đợi một thế giới mới mà bạn vẽ ra trong tương lai. 
          
          một lần nữa cảm ơn bạn rất nhiều. 

jneswitie

xin chào, mình là jneswitie đến từ blog HANNIris, là một trong bốn ban giám khảo đánh giá festival fanfiction năm nay.
          
          
          mình xin gửi lời khen đến với tác phẩm “dang tay ôm lấy sao trời” của bạn, đây là một tác phẩm mang tầng thông điệp và ý nghĩa rất lớn.
          
          vị trí này là do cả bốn ban giám khảo đã ngồi lại và bàn bạc với nhau để đưa ra quyết định, mình mong là bạn cảm thấy hài lòng với quyết định của ban giám khảo.
          
           “dang tay ôm lấy sao trời" thể hiện một cái nhìn sâu sắc về cuộc sống và cái chết, với nội dung phong phú và ý nghĩa. nhân vật được phát triển tốt và phong cách viết tinh tế, nhưng cốt truyện và sự kết nối với các yếu tố huyền bí có thể được khai thác sâu hơn để tạo sự liên kết chặt chẽ hơn. 
          
          nếu bạn có thể khắc phục những nhược điểm trong tác phẩm thì mình tin tương lai bạn có thể đi xa hơn nữa.
          
          chúc mừng bạn đã đạt giải thưởng trong event lần này, mình cảm ơn.