greenmoon1244

Quang Anh lớn lên trong tro tàn của khói bếp, ấm nồng cùng hơi sương quanh quẩn những tinh mơ. Trong cái nắng len lỏi vào chân mây, vào cánh đồng hãy còn ắp đầy mạ non vừa mới cấy, thuở ấu thơ của Quang Anh là sắc đỏ trong cái bếp lò, là hòn than đen bập bùng bên đóm lửa, với hương nồng phả vào da thịt, vào kiếp hồn những chơi vơi trong cái chớm tàn của hạ chí, trong cơn gió heo mây của trời thu. 

greenmoon1244

Quang Anh lớn lên trong tro tàn của khói bếp, ấm nồng cùng hơi sương quanh quẩn những tinh mơ. Trong cái nắng len lỏi vào chân mây, vào cánh đồng hãy còn ắp đầy mạ non vừa mới cấy, thuở ấu thơ của Quang Anh là sắc đỏ trong cái bếp lò, là hòn than đen bập bùng bên đóm lửa, với hương nồng phả vào da thịt, vào kiếp hồn những chơi vơi trong cái chớm tàn của hạ chí, trong cơn gió heo mây của trời thu. 

greenmoon1244

Là cậu ấy, cậu trai trong kí ức của Quang Anh về những ngày nhành phượng hòa vào trong mắt. Cậu đứng giữa sân trường, trong cơn gió quẩn hương hạ chín quanh chóp mũi, trong những thoáng nhấp nhô của một tuổi xuân xanh. Cái tuổi 16 của Quang Anh đầy ắp những tình nồng của một thiếu thời lấm tấm vạt nắng, cái tuổi 16 của Quang Anh nép gọn vào đôi má ửng khi mây bồng xuyến xao vấn vương trên khóe mắt. Tuổi 16 của Quang Anh là cậu ấy, là trang thơ đắm mình trong sắc chiều tàn lưu luyến trời thu, là những tháng ngày dừng lại trên hành lang cũ. Tuổi 16 của Quang Anh là cậu ấy, là cậu ấy, chỉ có cậu ấy.