gustatorydelights

Trong lời chúc lành không có sự chờ mong, trong sương mù không còn ảo ảnh, gửi đến em từ bưu điện thủ đô, nụ hôn sáu ngàn dặm đường nhàu và đã ố.

gustatorydelights

Anh ngủ quên bên bậu cửa, với tư thế cuộn mình trong nỗi buồn hiu hiu gió bấc. Sàn loãng mùi bước chân. Đã mấy canh không nhận được tín hiệu từ phen giã từ, và thấy là lưỡi mình chẳng còn thể nếm được vị lời biệt ly sau chót, anh chỉ biết buồn và buồn và buồn nhiều cơn lặp lại bằng những đợt khóc sõng soài tràn kín kẽ gạch lát kề nhau.
          
          Buồn rồi buồn rồi buồn cho đến khi người ta hiệu đính tên anh sang một danh từ chung khác.
          
          
          
          (viết vào sinh nhật 2024.)

gustatorydelights

...Bốn bức tường giam lấy tôi và bóp nghẹt tiếng nói ấy, bức hiếp tôi phải nuốt trôi vào trong họng. Xin hãy đi đi, bởi tôi không thể đáp lời, xin hãy đi đi. Tôi vẫn sẽ núp trong cơn đau và mục rã cùng món tội đời, vẫn sẽ đợi chờ trong tạp âm của thế kỷ cũ, khi màn đêm phán định một bóng ma câm lặng trút khỏi cỗ xương khô.
          
          /
          
          hè 2024.

gustatorydelights

Thềm đá hong nét đôi nhân ảnh dưới trăng, khuôn mặt người đối diện y vẫn mờ như chìm trong bóng. Người ấy run run cổ họng, thanh âm phát ra giống như bột nghiền từ chữ, mà một hồi lâu anh vẫn không thể cất lên trọn vẹn từ. Y bảo, thôi, đừng. Đừng cố gọi lên tên tôi nữa. Cũng đã cũ rồi, và chắc đang nằm dưới đụn tuyết non bên ngoài cửa sổ. Mùa đông thì sắp qua, tuyết sẽ tan và nhành cây trổ ngọn, những giấc mơ về sau không mong anh lại ghé, thưa một tôi đang cố không để quên mình.
          
          /
          
          xuân 2025.

gustatorydelights

Anh chợt nghĩ tới em và chợt, lại chợt, lại chợt nghĩ tới em… Anh mượn từ chủ nhà vài tờ trong cuốn sổ chi tiêu đã ố, sau khi ngài nói với anh bằng việc viết tên em nhiều hơn anh sẽ phần nào quên đi cơn buồn tẻ. Dưới nét bút của mình cơ hồ vọng lại lời hồi đáp khe khẽ tựa giấc mơ, và trong giấc mơ anh em đương hơi cục cựa. Qua ô cửa sổ phòng không trông ra rặng cây gầy ngả nghiêng vốn đó, nhưng anh thấy ngôi đền cổ giữa rừng trúc muôn trùng gió sương, tiếng sáo tràn một khúc chuyện ngày xưa cố nhân chưa đành kể hết. Em gối đầu lên vạt cỏ đơm nắng muộn ngày dài, thiêm thiếp ngủ và rất đỗi dịu ngoan, hơi thở lan ra một vùng trí nhớ. Bé con, bé con của anh, em có biết mỗi lần ngẩn ngơ mỗi lần khắc khoải mỗi lần bơ vơ mỗi lần, mỗi lần, mỗi lần anh muốn khóc…
          
          Anh chợt nghĩ tới em.
          
          Nghĩ rằng nếu như, bàn tay em trong lòng bàn tay anh, bóng hình xen bóng hình, chúng ta cùng bước về phía lộ tuyến cô đơn, về bạt ngàn giây phút cũ, về lại nơi ươm xanh mùa hạ và có nghe đâu đây—
          
          tiếng sáo xỉn màu, chiều khô quắt
          em hôn anh lặng ngắt như tờ.
          
          052025.

wrdeslatere

s em unfl het v

wrdeslatere

anh tim eli noi chuyen xong bon anh dut han roi (do anh)
Reply

wrdeslatere

no deo tra loi tao
Reply

wrdeslatere

tk nay chanh cho deo tra loi tao
Reply