hdcim_

tím Huế, tím thơ, tím mộng đời.
          	tôi đứng lầu cao gọi nàng tới
          	cài áo nàng hoa, hoa gọi mời.
          	
          	nắng khẽ đùa tràn lên mi mắt
          	em ngân nga hát vài điệu tình
          	rồi nhẹ cười mặc chiếc váy xinh xinh
          	để bình minh hát hoài trên đôi má.
          	
          	trăng tháng năm thật lạ quá
          	như chứa nỗi u uất một đời
          	thật ra, chẳng có gì cả.
          	chỉ có em mà thôi.
          	với con laptop cũ mèm và cái thứ chết tiệt gì chẳng biết. urgh, thi tuyển sinh nhức đầu, sinh nhật sắp tới còn tôi thì chơi vơi. chẳng có điểm dừng.
          	tệ thật.
          	
          	hàn du kim.

hdcim_

tím Huế, tím thơ, tím mộng đời.
          tôi đứng lầu cao gọi nàng tới
          cài áo nàng hoa, hoa gọi mời.
          
          nắng khẽ đùa tràn lên mi mắt
          em ngân nga hát vài điệu tình
          rồi nhẹ cười mặc chiếc váy xinh xinh
          để bình minh hát hoài trên đôi má.
          
          trăng tháng năm thật lạ quá
          như chứa nỗi u uất một đời
          thật ra, chẳng có gì cả.
          chỉ có em mà thôi.
          với con laptop cũ mèm và cái thứ chết tiệt gì chẳng biết. urgh, thi tuyển sinh nhức đầu, sinh nhật sắp tới còn tôi thì chơi vơi. chẳng có điểm dừng.
          tệ thật.
          
          hàn du kim.

hdcim_

tú cậu đượm sương mai
          lồng nguyệt - hai khoe sắc
          trăng - ba sáng vằng vặc
          tôi - tư lời giã từ.
          
          đêm trăng em chết
          đặt dấu chấm hết
          cho một cuộc đời
          em ơi?
          
          lòng thơ áp lực như đáy vực
          sâu
          chẳng thấy đáy
          em mặc chiếc váy
          hoa
          em xướng câu ca
          đỏ
          màu máu đào tươi rói
          tỏ chói cả tim tôi.
          
          đứng giữa trời
          trăng sao cũng từ mặt
          người em thơ từ đời
          mời
          em tới với nơi
          chỉ có em là một
          mình em
          và tình yêu
          với cuộc sống
          một cuộc đời vô định
          như đời em thuở sống còn.
          
          nhưng thà chơi vơi
          còn hơn đứng giữa những gọi mời
          sáo rỗng.
          
          tay bồng tay ôm lời tư mật
          ngọt ngào mà đắm sâu
          lâu
          lâu rất lâu về trước
          có một em cười
          như ngày hội
          đêm nay rừng hoang trăng hoảng hốt
          gió đùa lên tóc
          lên môi
          thôi
          quá đủ rồi.
          
          hàn du kim.

hdcim_

mây hồng thẹn nấp sau đỉnh đồi
          khẽ khàng hỏi gió, hồn nơi đâu?
          gió bảo gió chẳng tỏ đâu
          hồn mây nứt nẻ như mưa tưới đồng.
          
          chàng họa sĩ ngắm nàng bên biển nắng
          ánh ban mai ôm ấp mặt nhỏ xinh
          bỗng thấy tim mình đập rung rinh.
          à, gió bảo hồn ai cháy trong mình.
          
          hồn treo trước gió, chàng thẩn thơ
          ngắm nàng bơ vơ trên đỉnh đồi
          tình tan khi tình còn chưa tỏ
          bỏ ngỏ đôi môi, câu hứa nửa vời.
          buông lơi.
          
          hàn du kim.

hdcim_

em đi để lại nắng gầy. 
          em đi để lại chút tình heo may. 
          gió đưa em ngủ, tôi thề.
           tình ta vẫn vậy, 
          chưa hề bên nhau.
          
          khắc ảnh có màu qua mau,
          giờ hoa đen trắng, đêm trăng ngả tàn
          canh hai như cuốn bi hài kịch.
          chen nhòe mắt em, đan tấm áo.
          tấm tình gửi trọn vào vạt xanh
          hay em bi lụy, phận mình em ơi?
          
          tuổi đôi mươi chôn em đầu đình
          hồn về mười chín, đôi mình nắm tay.
          họa nào mà chẳng có may
          riêng ta thả gió bay vào lòng ai
          đời tôi không dám nói chuyện xui rủi
          nhưng được gặp em, ngày đẹp nhất trên đời.
          
          hàn du kim.